Đùa gì thế!
Lâm Kha chẳng qua là một con nuôi mua danh trục lợi, làm sao có thể biết y thuật?
Lâm Kha không lưu luyến đứng dậy, xoay người rời đi.
Lúc đi tới cửa, sau lưng truyền tới thanh âm Hoắc Mộc Chân mang vẻ kinh hoảng: “Chờ một chút! Cô nói cô biết y thuật, chẳng lẽ cô còn muốn nói, ngày đó ở trên núi cứu tôi, người chữa khỏi gãy xương cho tôi là cô?”
Bước chân Lâm Kha không ngừng, vừa đi vừa nói: “Tam lão thái gia, ông biết ban đầu lúc ông với hai người anh trai tranh đoạt gia sản tại sao phải thua sao? Không chỉ có bởi vì ông là con trai vợ lẽ, mà bởi vì ông không biết nhìn người, thiện ác chẳng phân biệt được. Lâm Kha tôi lười cùng ông giải bày, coi như tôi cũng không có làm gì. Ông nguyện ý trông nom Bạch Liên Hoa Lâm Ngữ Linh dối trá đó, vậy thì ôm chặt, đừng để cho cô ta chạy đến gieo họa người khác nữa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây