Sắc mặt Trương Lão trầm xuống, trả lời: “Nói với Mông Lệ Châu, bệnh của Trương Nhiễm, cô ta không cần lo cho. Xem trên mối quan hệ của hai nhà, chuyện này cứ như vậy đi. Sau này đừng tới đây!”
Người hầu xoay người đi truyền đạt lời nói của Trương Lão.
Lâm Kha nói: “Hôm nay châm cứu đã xong rồi, tôi đi về trước. 9 ngày sau tôi sẽ tới đây đúng hạn, trong khoảng thời gian này không thể gián đoạn, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
“Tôi hiểu rồi, cô yên tâm đi.” Trương Lão dứt khoát nói: “Có điều, bệnh của Nhiễm Nhiễm hy vọng cô có thể giữ bí mật với bên ngoài. Loại bệnh này, nói ra quá mất mặt!”
“Tôi hiểu rồi.” Lâm Kha hơi hơi mỉm cười: “Phẩm đức nghề nghiệp của thầy thuốc, tôi vẫn còn có.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây