Phàn Hiểu Tinh như bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách! Nói không chừng đây là người ta báo ơn cứu mạng của cậu!”
Lâm Kha cười cười: “Không đến thế.”
Nhưng mà chỉ một giây sau, Trương lão nhìn một vòng quanh đám người, sau đó dừng tầm mắt trên người Lâm Kha, mỉm cười nói: “Nghe nói trong vòng tròn chúng ta có một đại tài nữ, không chỉ giỏi diễn xuất, còn am hiểu thư pháp sách sử. Hôm nay nếu muốn đánh giá, không bằng để người kia đánh giá một chút xem sao?”
“Là ai là ai thế, Trương lão đang nói tới ai?”
“Chưa nghe nói qua! Trong vòng tròn của chúng ta còn có người giỏi đến thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây