Nếu như Lâm Kha ở nơi này, nhìn qua cũng có thể nhận ra, ông cụ mở miệng nói chuyện này bất chợt chính là ông cụ ngày đó trúng độc đậu tây mà cô cứu được trong lúc vô tình.
“Lão Trương, ông hãy phân xử giúp đi, có như giáo sư Vương nói không vậy?” Thầy Tôn giận dữ quay đầu qua, nói: “Chúng ta thân là ban giám khảo, phải nói chuyện công chính công bằng công khai! Nếu như ngay cả giải thưởng Kim Miêu cũng bị tiền bạc khống ché, vậy sau này giải thưởng Kim Miêu dứt khoát không cần làm nữa, ai cho nhiều tiền thì cho người đó giải thưởng đi cho xong!”
“Thầy Tôn, tôi không hề nói như vậy, ông không nên ngậm máu phun người!”
“Giáo sư Vương, rõ ràng là ông nhắc đến chuyện mua chuộc trước, sao chỉ cho phép ông chất vấn người khác, mà không cho phép người khác nghi ngờ ông vậy?”
Lão Trương cắt ngang bọn họ tranh chấp lần nữa, hỏi hai vị ban giám khảo khác: “Các anh có ý kiến gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây