Lâm Kha ngừng gắp đồ ăn, tiểu long bao trong miệng cũng chẳng còn thơm ngon như trước: “Chẳng lẽ đã ăn bánh bao rồi, không muốn đồng ý cũng phải đồng ý?”
Cơ Nam Tu tức giận ngẩng đầu lên nhìn Lâm Kha: “Em cứ yên tâm ăn đi!”
“Vậy thì tốt!” Lâm Kha thở phào nhẹ nhõm, quét sạch bữa sáng trước mặt anh như gió cuốn mây tan.
Ăn uống no nê xong, Lâm Kha dựa lưng vào trên ghế, xoa xoa chiếc bụng tròn xoe, quyết định làm một người có lương tâm.
Lâm Kha nói với Cơ Nam Tu: “Em đã suy nghĩ nghiêm túc rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây