Thấy Lâm Kha vẫn còn tỏ vẻ mờ mịt, Phan Hiểu Tinh có cảm giác thất bại sâu sắc: “Mình hỏi cậu, rốt cuộc đã từng thích Cơ tổng không?”
“Mình...” Lâm Kha đang định nói không, nhưng vừa nghĩ đến nụ hôn của Cơ Nam Tu lúc mình hôn mê, hình như cô không kháng cự bài xích cho lắm.
“Được rồi, cậu không cần trả lời mình.” Phan Hiểu Tinh vỗ nhẹ lên vai cô: “Rõ ràng cậu đã sớm thích Cơ tổng rồi mà bản thân không nhận ra! Còn tự thôi miên mình nghĩ đây là tình bạn! Bạn bè mà có thể cùng lăn lên giường được hả?”
“Khụ, đó là hiểu lầm.”
“Nhưng cậu đã lăn xong rồi, không thể phủi sạch quan hệ với người ta như vậy được! Nếu các cậu cùng thích lẫn nhau, cần phải lăn tăn gì nữa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây