Ngô Thiến kéo ghế ngồi qua ngồi xuống bên cạnh Lâm Kha, tỏ vẻ quen thân lắm, đưa túi chườm nước nóng cho cô: “Thời tiết càng ngày càng lạnh.”
“Cám ơn, tôi không cần.” Lâm Kha đẩy túi chườm nước nóng trả về, người tu chân không sợ nóng lạnh.
“Cô khách sáo làm gì?” Ngô Thiến nghĩ là Lâm Kha khách sáo với mình, lại đẩy túi chườm nước nóng cho Lâm Kha, hít hít mũi nói: “Tôi vẫn còn cái nữa! Đúng rồi, cô đã đọc thuộc kịch bản chưa? Tôi thê thảm lắm nè, còn chưa đọc thuộc đây này! Đợt trước tôi bận thi bổ sung ở trường, quá thảm, gặm sách không quản ngày đêm. Nếu tôi mà không nhận bộ phim này, chắc nhà tôi không thả người...”
Ngô Thiến nói không ngừng nghỉ, Lâm Kha chỉ im lặng lắng nghe.
Mặc dù Ngô Thiến nói rất nhiều, nhưng ngũ quan đàng hoàng, ánh mắt sáng trong, không phải là cô gái gian sảo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây