Lâm Kha lắc đầu nói: “Cứ để cô ta đắc ý trước đi, chờ cô ta đắc ý xong rồi, chúng ta đánh mặt mới vui!”
Cơ Nam Tu cưng chiều xoa đầu cô: “Em vui là được.”
Tạ Ngọc Lâm nghiền ngẫm nhìn Cơ Nam Tu và Lâm Kha, lại quay sang nhìn, thấy ánh mắt của Phàn Hiểu Tinh tỏa sáng lấp lánh, ánh mắt của anh ta cũng trở nên dịu dàng hơn.
“Ông chủ?” Phàn Hiểu Tinh thấy Tạ Ngọc Lâm cứ nhìn chằm chằm vào mình không nói năng gì, cứ nghĩ mình có chỗ nào không ổn, cô ấy chột dạ sờ hái má mình: “Tôi có gì không ổn à?”
“Khụ, không có.” Tạ Ngọc Lâm nhanh chóng dời tầm mắt đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây