“Dạ.” Cơ Nam Tu kéo tay của Lâm Kha, nhỏ giọng nói: “Em yên tâm, cứ giao chuyện trên mạng cho anh.”
“Ừ.” Lâm Kha mỉm cười nhìn anh: “Vất vả cho anh rồi.”
“Không vất vả, không vất vả tý nào cả.” Cơ Nam Tu còn muốn nói thêm điều gì nữa, nhưng Thương lão gia không thèm khách sáo nhấn còi xe.
“Vậy anh đi đây.” Cơ Nam Tu bước ba bước lại quay đầu ngoái lại nhìn rồi mới lên xe.
Chị Kim đứng ở cạnh đó cố nín cười, khách sáo tiễn đoàn người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây