“Đồ miễn phí, có thể dùng đương nhiên phải dùng.” Lâm Kha đứng dậy, chỉnh lại quần áo, thản nhiên nói: “Nếu là tôi, không tốn tiền, tôi cũng tận dụng.”
Dứt lời, Lâm Kha liền xoay người ra ngoài.
Lâm Ngữ Linh nhìn theo Lâm Kha, quay sang hỏi người bên cạnh: “Cô ta có ý gì?”
Những người khác không ai lên tiếng.
“Nói đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây