“Lâm Kha, hôm nay thật sự quá cám ơn cô.” người đại diện của Phàn Hiểu Tinh xa xa chạy tới, vẻ mặt cảm kích: “Cơ tổng, cám ơn ngài!”
Cơ Nam Tu hừ một tiếng.
Lâm Kha lại có vẻ tán thưởng: “Đúng, sau này Hiểu Tinh gặp nguy hiểm thì tranh thủ gọi điện thoại cho tôi. Mỗi hai người làm sao có thể là đối thủ của đám heo đó được?”
Phàn Hiểu Tinh nhìn thấy sắc mặt của Cơ Nam Tu không quá dễ nhìn, kéo tay Lâm Kha lay lay, nói ra: “Chuyện bên này ổn rồi, chúng ta cũng cần phải trở về.”
“Tôi đưa cô về.” Lâm Kha nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây