Nhìn bóng lưng thoải mái của Lâm Kha, Phàn Hiểu Tinh quay người ôm người đại diện của mình òa khóc: “Cô ấy bị tôi làm liên lụy! Đều là bởi vì tôi, ông chủ Triệu mới để mắt tới cô ấy. Hu hu hu, tôi thật vô dụng, tôi muốn bảo vệ cô ấy, cuối cùng nhưng vẫn lại thành cô ấy bảo vệ tôi.”
“Nếu cô đã biết Lâm Kha bảo vệ cô, cô càng phải sống cho tốt vào. Không thể cô phụ sự hi sinh và thành toàn của cô ấy.”
“Tôi biết, chỉ là trong lòng tôi thật khó chịu.”
Đạo diễn Hứa lại nói: “Yên tâm đi, chuyến đi này của Lâm Kha, ai chịu thiệt thòi còn chưa chắc đâu!”
Đạo diễn Hứa tự dưng cảm thấy Lâm Kha tin tưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây