Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 42: Chương 42: Bệnh biến (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngồi tàu điện ngầm hơn nửa tiếng.

Cuối cùng Tô Bạch Cẩn cũng tìm thấy căn nhà mình ở, là một căn hộ cũ một phòng ngủ một phòng khách.

Trong phòng có rất ít đồ, chỉ có những thiết bị điện cơ bản, trong phòng thậm chí còn không lắp điều hòa.

Tô Bạch Cẩn đi một vòng quanh nhà, cảm thấy căn phòng tuy có chút đơn giản nhưng cô vẫn khá hài lòng.

Dù sao cô luôn hy vọng mình có thể sống độc lập, có một căn nhà nhỏ như thế này là mục tiêu mà cô luôn hướng tới.

Mặc dù mục tiêu này rất nhỏ.

Nhưng lại là điều cô mong muốn nhất hiện giờ.

Về phòng ngủ.

Tô Bạch Cẩn tìm một bộ đồ ngủ trong tủ, sau đó đi vào phòng tắm, chuẩn bị tắm nước nóng rồi đi ngủ bù.

Thức cả một đêm, cô thực sự rất buồn ngủ.

Tắm xong.

Cô cũng không định ăn sáng, cứ để bụng đói, Tô Bạch Cẩn trực tiếp chui vào chăn, thoải mái nằm ngủ.

Cho đến bốn giờ chiều.

Cô mới bị tiếng hệ thống đánh thức.

“Không gian lưu trữ đã nâng cấp xong, người chơi 649040 hãy kiểm tra kịp thời.”

Tô Bạch Cẩn không muốn mở mắt, lười biếng quấn chăn, đưa cổ tay ra ngoài, nhìn qua bảng hệ thống rồi mở không gian.

Cảm giác không gian lưu trữ này khác với trước đây.

Ở trong đầu tự động hiện ra hình ảnh không gian lưu trữ, trong không gian rộng lớn, ở góc đang chất đống bánh quy nén và mì ăn liền, còn có một ít công cụ lộn xộn.

Tất cả đều là cô dùng điểm tích lũy đổi lấy.

Tô Bạch Cẩn cảm thấy bụng hơi đói, tiện tay lấy một miếng bánh quy nén ra.

【Bánh quy nén trong cửa hàng: Có thể dùng để chống đói, có thể mang ra hoặc mang vào trò chơi.】

Một đoạn chú thích tự động xuất hiện trong đầu.

Tô Bạch Cẩn hơi ngẩn ra, phân tích thông tin trong đoạn chú thích này, bánh quy nén trong cửa hàng, có thể mang vào hoặc mang ra trò chơi…

Vậy có những thứ không thể mang vào hoặc mang ra trò chơi sao?

Chẳng hạn như thực phẩm trong thế giới này, chắc chắn không thể mang ra khỏi trò chơi.

Cũng đúng.

Thế giới trò chơi này không thiếu thức ăn nên cơ bản sẽ không bị đói, vì vậy bánh quy trong cửa hàng, ở thế giới trò chơi này cũng không cần thiết.

Còn những công cụ đổi điểm kia cũng vậy, ở thế giới này đều không dùng được.

Như vậy cũng tốt, tiết kiệm được kha khá.

Dù sao những thứ này cũng đã tiêu tốn không ít điểm tích lũy của cô.

Tô Bạch Cẩn nghĩ xong, lại nhìn về phía không gian lưu trữ, ước lượng diện tích khoảng hai trăm mét vuông, có thể chứa không ít đồ.

Sau đó lại từ không gian, tìm thấy đạo cụ vĩnh viễn mà hệ thống nói.

Tô Bạch Cẩn lấy ra.

Đó là một chiếc vòng tay, dây màu tím nhạt, kiểu dáng rất đơn giản, khá phù hợp với các cô gái dịu dàng thùy mị.

Như Tô Bạch Cẩn thường mặc áo phông kết hợp với quần dài, đeo chiếc vòng tay nữ tính như vậy, cứ cảm thấy hơi kỳ lạ.

【Đạo cụ phòng ngự: Có thể bảo vệ người chơi khỏi ba lần tổn thương chí mạng, thời gian hồi chiêu 48 giờ. (Vĩnh viễn)】

Ba lần, tổn thương chí mạng?

Tô Bạch Cẩn đeo vòng tay lên, nhìn trái nhìn phải, hình như cũng tạm được.

Không gian lưu trữ, đạo cụ phòng ngự vĩnh viễn, còn có 3000 điểm tích lũy.

Ba thứ này, so thế nào cũng không bằng được bug hồi sinh sau khi chết.

Nhưng cô cũng hiểu, một bug mạnh như vậy, hệ thống chắc chắn sẽ không cho phép tồn tại, dù sao thì đây là trò chơi sinh tồn, hồi sinh sau khi chết cơ bản chính là một sự tồn tại trái với quy luật.

Sau khi sắp xếp xong những thứ này.

Tô Bạch Cẩn cũng cảm thấy mình có tinh thần hơn, định thay quần áo rồi xuống tầng mua chút đồ ăn.

Trong túi cô hình như còn hơn một trăm tệ, đủ để sống tạm hai ba ngày.

Trong những ngày tiếp theo, cô định đi xin ứng lương trước.

Dù sao thì theo thiết lập trong trò chơi, cô cũng đã làm việc hơn hai tháng rồi, ứng lương trước vài ngày chắc cũng không quá đáng nhỉ?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)