Tôi Trở Thành Bug Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 36: Chương 36: Trở về hiện thực (5)

Chương Trước Chương Tiếp

Anh ta chỉ có thể xem qua một lần tất cả mọi chuyện xảy đến với NPC “Tưởng Triết”.

Hóa ra, Tưởng Triết cùng nhóm bạn của anh ta ra khơi, rồi tàu bị mắc cạn tại miệng núi lửa trên đảo hoang. Khi thủy triều rút, họ bị giữ lại ở đó.

Vì không có thức ăn, họ đã quyết định ăn thịt của các sinh vật trên đảo. Tuy nhiên, chẳng ai biết rằng, ăn thịt quái vật sẽ khiến con người mắc bệnh, tinh thần trở nên bất ổn, cuối cùng sẽ biến thành quái vật!

Một người bạn của Tưởng Triết, tên là Nghiêm Luân, chính là một trong những người đã ăn thịt quái vật. Để giữ lại lý trí, mỗi lần Nghiêm Luân đều ăn một loại thịt đặc biệt, giúp anh ta biến từ quái vật về lại thành người.

Cho đến những ngày cuối đời, Tưởng Triết mới phát hiện ra loại thịt mà Nghiêm Luân ăn, sau đó anh ta đã quyết định cắt thịt từ đùi mình cho Nghiêm Luân ăn, chỉ để đối phương có thể tỉnh táo và sống tiếp.

Kể đến đây, chủ bài trên diễn đàn còn cảm thán về tình bạn đặc biệt này, vì để cứu sống bạn mình, Tưởng Triết đã dùng chính thịt của bản thân để nuôi bạn, thật sự vừa cảm động vừa biến thái.

Dù cuối cùng cả hai người vẫn chết trên đảo.

Nói đến đây, chủ bài lại bắt đầu khoe về vận may của mình. Sau khi được NPC “Tưởng Triết” chọn, anh ta trở thành người may mắn trên đảo. Anh ta được đưa lên tàu, không bị quái vật tấn công, chỉ cần chờ đến khi thủy triều dâng cao, nhấn động cơ tàu, là có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Cuối cùng, nhiệm vụ hoàn thành được thưởng 9 điểm, phần 1 điểm còn lại không rõ ràng là bị trừ ở đâu.

Bài đăng này khá nổi tiếng.

Dưới đó, cũng có không ít người chơi qua màn đảo hoang để lại bình luận.

【Bổ sung từ người chơi khác về câu chuyện của chủ bài: Tôi đoán chủ bài có thể chưa phát hiện ra rằng dưới tàu có một căn bếp kinh hoàng, cảnh tượng trong đó rất máu me, tôi không mô tả, nhưng nó chính là một manh mối, cho thấy nhiều người chơi đã ăn thịt quái vật (hoặc thịt người), từ đó biến thành quái vật.】

【Giống lầu trên! Tôi cũng phát hiện ra căn bếp đó, bị dọa sợ tới mức sau này nhìn ai cũng thấy không bình thường.】

【Còn một điều nữa mọi người không phát hiện, loại trái cây mà chúng ta ăn thực chất là mắt của một con quái vật! Tác dụng của nó là bóp méo trí nhớ của người chơi!】

【Wow, thật sao? Tuy tôi sống sót nhưng không ngờ trên đảo lại có nhiều chuyện như vậy.】

【Tôi chỉ muốn hỏi… Những người thoát khỏi đó, có ai đã ăn thịt hay trái cây kia không?】



Dưới bài bình luận cuối cùng, có rất nhiều lượt like.

Có lẽ là những người đã ăn những thứ đó và cuối cùng vẫn còn sống sót.

Sau khi đọc xong bài viết, Tô Bạch Cẩn nhận ra mình cũng đã bỏ sót khá nhiều điều. Điểm của cô là 7 điểm, có lẽ việc không đưa NPC “Tưởng Triết” đi là một phần thiếu sót trong nhiệm vụ.

Cô vuốt nhẹ qua bảng điều khiển, định tìm thêm thông tin hữu ích nhưng phần lớn đều là các bài viết của người mới, hoặc là chửi người, đặc biệt là người chơi cũ, bị chỉ trích rất dữ dội.

Có một bài đặc biệt viết về việc mỗi người chơi mới khi lần đầu vào game sẽ được hệ thống phân phối vật phẩm giúp họ vượt qua thử thách.

Do đó, nếu muốn biết cách hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần tìm những người chơi mới, hỏi họ có gì trong không gian, từ đó có thể đoán ra được cách vượt qua nhiệm vụ.

Tô Bạch Cẩn đọc xong bài này cảm thấy, thông tin như vậy không nên công khai. Nếu quá nhiều người biết thì người chơi mới sẽ dễ dàng trở thành con mồi cho những người chơi cũ.

Cô tiện tay đóng diễn đàn lại, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Đúng lúc này, ngoài cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa.

Sau đó, cửa phòng mở ra, chỉ thấy Tôn Ngạn cầm một hộp đồ nhỏ đi vào.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)