Tối Tiên Du

Chương 98: Ẩn tiên tông

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng sớm hôm sau, Lâm Phiền tới đại điện Vân Thanh sơn, đệ tử thủ vệ đi vào, sau đó báo với Lâm Phiền là một canh giờ sau lại đến. Đây là hẹn trước, chưởng môn không phải lúc nào cũng ở đại điện, cũng không phục vụ riêng cho một người nào đó.

Một lúc lâu sau, Lâm Phiền gặp được Thiên Vũ chân nhân, Thiên Vũ chân nhân có chút mệt mỏi, mái tóc trước có chút tán loạn. Thiên Vũ chân nhân cũng không ngồi trên vị trí chưởng môn hay đứng, mà ngồi ở ghế tiếp khách. Vừa thấy Lâm Phiền, liền chỉ một cái ghế đối diện mình, nói:

- Ngồi đi.

Lâm Phiền hỏi:

- Chưởng môn, nếu không thì một lúc nữa ta sẽ quay lại.

Thiên Vũ chân nhân lắc đầu nói:

- Đêm qua vừa biết được tin nội bộ ma giáo đang thương thảo, muốn chuyển tổng đàn đến Đông châu hoặc Nam châu, sắp tới sẽ làm ra quyết định.

- Vâng.

Lâm Phiền cũng không hiểu Thiên Vũ chân nhân nói những chuyện này với mình để làm gì.

- Ngày hôm qua, Tử Tiêu điện điểm binh, tăng thêm Liệt Hỏa tông, mười tông tổng cộng bốn năm đệ tử tinh anh chờ lệnh, chỉ đợi vài ngày sau hội nghị chính ma lên án Thanh Bình môn, sẽ phát binh Thanh châu. Bên trong có gian nhân, gian nhân mật báo với Tử Vân Chân Nhân, nói tòa núi trước kia của Thanh Bình môn bị hủy, bây giờ đang bố trí pháp trận, trễ một ngày càng không có lợi đối với Tử Tiêu điện.

Thiên Vũ chân nhân hỏi:

- Lâm Phiền, ngươi đã mấy lần đi Tử Tiêu điện, hãy nói cách nhìn của ngươi xem?

- Chưởng môn không phải quan tâm trận chiến của Thanh Bình môn và Tử Tiêu điện, mà là lo lắng Tử Tiêu điện sẽ tổn hao lực lượng, thực lực đại giảm, khiến ma giáo không tín nhiệm Tử Tiêu điện nữa, sẽ chuyển đến Đông châu hoặc Nam châu. Một khi như vậy, Tây châu sẽ loạn.

Thiên Vũ chân nhân gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

Lâm Phiền nghĩ một lát rồi nói:

- Bản thân ta thấy ma giáo chuyển đi cũng là chuyện tốt. Tây châu khí hậu lạnh khủng khiếp, còn lạnh hơn tuyệt địa mênh mông nhiều. Mà lạnh nhất là Ma sơn, người tà phái vốn không thích hợp, xâm chiếm mười hai châu cũng là vì một mảnh phúc địa tu luyện. Ma giáo rời đi, ai chiếm Ma sơn? Sau khi Ma giáo đến Đông châu hoặc Nam châu, tà phái vào Trung châu thì có thể ba mặt cùng đánh.

- Đúng, chẳng qua một khi Tà hoàng sống lại, trọng chưởng binh quyền… Khiến ta và Ma giáo lo lắng không phải Tử Tiêu điện, thói quen của Tử Tiêu điện khó sửa, Tử Vân Chân Nhân cũng không phải anh chủ. Đáng ngại nhất là Tà hoàng.

Thiên Vũ chân nhân chuyển chủ đề, hỏi:

- Lâm Phiền, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Lâm Phiền nói:

- Cầu thí luyện Kim Đan.

- Không phải thí luyện, mà là khiêu chiến.

Thiên Vũ chân nhân gật đầu, xoay người đi tới văn án viết một phong thư, nói:

- Cầm lấy, đi Ẩn Tiên tông.

- Tạ chưởng môn.

Thiên Vũ chân nhân nói:

- Lâm Phiền, vì sao Tông chủ ngươi không thu ngươi làm đồ đệ?

Lâm Phiền trả lời:

- Tông chủ là người đại trí tuệ, không thu tất nhiên có đạo lý.

- Lười?

- Vâng… Tám chín phần mười là vậy.

Lâm Phiền nói:

- Mặt khác, Tông chủ thỉnh chưởng môn phái người đến chủ trận Chính Nhất sơn, hắn phải xuất môn vài tháng, bây giờ trẻ con ở Chính Nhất sơn quá nhiều, không có người chủ trận, e rằng sẽ phát sinh vấn đề.

Thiên Vũ chân nhân khó tin hỏi:

- Trận pháp Chính Nhất sơn? Ngoại trừ Tông chủ của ngươi ra, còn ai có thể chủ? Hắn cứ như vậy mà đi, không để ý đến môn nhân sao?

Lâm Phiền suy nghĩ một lát, hỏi:

- Không phải còn có chưởng môn ngài sao?

- …

Thiên Vũ chân nhân nhìn Lâm Phiền, không sai, làm chưởng môn, có pháp bảo truyền vị, có thể điều khiển tất cả trận thế Vân Thanh sơn. Nhưng chưởng môn cũng không phải là bảo mẫu Chính Nhân tông a. Thiên Vũ chân nhân hỏi:

- Tông chủ ngươi nói thế nào?

Lâm Phiền quanh co đáp:

- Chuyện này… Cũng không tiện nói lắm.

Thiên Vũ chân nhân nghi hoặc hỏi lại lần nữa:

- Tông chủ ngươi nói như thế nào?

- Hắn nói… hắn nói… Hắn nói để bà nương này tới thay ca.

Lâm Phiền cẩn thận nói:

- Về phần bà nương này là ai thì ta vẫn đang suy đoán.

Lâm Phiền nói xong, cảm thấy sát khí ngùn ngụt, chỉ thấy mắt của Thiên Vũ chân nhân lóe lên tinh quang…

Lâm Phiền vội nói:

- Tông chủ đã đi rồi.

- Hừ, xem như hắn chạy nhanh.

Thiên Vũ chân nhân hít một hơi thật sâu, khôi phục bình tĩnh nói:

- Ngươi đi đi.

- Vâng.



Ẩn Tiên tông ở trên Ẩn Tiên sơn, phía đông Vân Thanh sơn, trên Ẩn Tiên sơn nghe đồn là Xạ Nhật phong đệ nhất cao phong của Vân Thanh sơn, thậm chí của Đông châu, nghe đồn Hậu Nghệ đã ở đây bắn rơi chín mặt trời.

Ẩn Tiên tông là cấm địa, là nơi ở của mười hai cung phụng Vân Thanh sơn, tính cách của mười hai cung phụng này cũng rất khác nhau. Ví dụ một vị cung phụng mà Lâm Phiền đã gặp ở sơn môn, chính là thoái ẩn giả Thiên Hành tông, cao gấp ba lần Lâm Phiền, bề ngoài là một lão đầu sáu mươi, đang đánh cờ tướng với một con cóc.

Đáng thương là con cóc đó không phải linh thú, bị pháp thuật giam cầm trên bàn cờ, chỉ có thể kêu “ộp ộp”. Hai gã đệ tử thủ sơn làm như không nhìn thấy, thấy Lâm Phiền đi tới, tiến lên chắp tay nói:

- Sư đệ hữu lễ.

- Chào sư huynh.

Lâm Phiền đưa thư của Thiên Vũ chân nhân lên.

Tên đệ tử kia xem xong, trả thư lại cho Lâm Phiền, nói:

- Sư đệ đi thẳng đến Huyễn Vân trận, người chủ trận là Tông chủ đời trước của Thanh Nguyên tông, sư đệ qua trận là được.

Lâm Phiền đã từng nghe nói đến trận này, Huyễn Vân trận là một huyễn thuật, trong đó có rất nhiều lựa chọn để khiêu chiến, sau khi thông qua sẽ có tư cách vào Vân Thanh thư viện, Cổ Nham và Diệp Vô Song đều dễ dàng thông qua, qua Huyễn Vân trận không chỉ có tư cách tiến vào thư viện, mà còn là một loại khẳng định đối với chính mình.

Lâm Phiền cáo từ, tiến vào bên trong, đi qua vài gốc đại tùng, dưới một gốc cây là hai vị cung phụng có vài phần tiên khí đang chơi cờ vây, bên cạnh hai người là một lão phụ đã hơn năm mươi, đang châm trà cho hai người. Lâm Phiền đi qua, chắp tay hữu lễ, ba người làm như không thấy, tiếp tục chuyên tâm đánh cờ.

Kỳ thủ ngồi phía đông nói:

- Tứ muội, không cần kén cá chọn canh nữa, những đệ tử tư chất tốt của Tử Trúc lâm các ngươi đều bị Diệt Tuyệt thu hết. Ẩn Tiên tông có mười hai người thì ngươi sẽ không có đồ đệ đâu.

- Dạy dỗ đồ đệ, sư phụ chết đói.

Lão phụ nói:

- Người trẻ tuổi thế hệ này cũng không tệ.

Kỳ thủ ngồi phía tây lạnh nhạt nói:

- Thế hệ của Thiên Vũ không phải cũng không tệ sao? Đây là môn nhân của tiểu tử Tam Tam sao?

- Haizz… Trường giang sóng sau đè sóng trước, thế hệ sau hơn thế hệ trước.

Kỳ thủ phía đông hạ cờ, nói:

- Cổ Nham kia thì sao? Có thu không?

Kỳ thủ phía tây nhíu mày, nói:

- Thiên Vũ đã nói việc này với ta rồi, đứa nhỏ này không tệ, nhưng cha hắn là giáo chủ Huyết Ảnh tông. Ta cảm thấy tên Bạch Mục kia rất tốt, là lương tài, tương lai không chừng sẽ trở thành Thiên Vũ thứ hai, cho nên ta đang chuẩn bị thu hắn.

Kỳ thủ phía đông nói:

- Thiên Vũ nói có bốn người tuổi trẻ có tiềm lực nhất, Diệp Vô Song, Cổ Nham, Bạch Mục… Tại sao lại thiếu mất một người?

Kỳ thủ phía tây nói:

- Chính là tiểu tử kia, hắn là Lâm Phiền, đáng tiếc tục khí quá nặng.

- Ha ha, ngươi thật sự xem chúng ta là tiên nhân sao? Chúng ta cũng chỉ là tục nhân mà thôi.

Kỳ thủ phía đông nói:

- Tà hoàng tái xuất, lão nhị, ngươi chính là người thời đó a.

Kỳ thủ phía tây nói:

- Tà hoàng độ kiếp thất bại, lúc ấy ta chỉ mới sáu tuổi, hắn là tiền bối của ta.

Lão phụ nói:

- Ý của lão đại là Tà hoàng đã tái nhậm, những lão già chúng ta cũng không còn trẻ nữa, có thể thu đồ đệ thì thu, bồi dưỡng cho Vân Thanh sơn vài hạt giống.

Kỳ thủ phía đông hỏi:

- Lão đại còn nói gì nữa?

Lão phụ nói:

- Hỏi ý tứ các ngươi, nếu như nguyện ý, hắn sẽ để Thiên Vũ làm một danh sách những người trẻ tuổi có tiềm chất đưa tới.

- Sống là người Vân Thanh, chết làm quỷ Vân Thanh.

Kỳ thủ phía đông nói:

- Cứ theo ý của lão đại đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 27%👉
Combo Full lượt đọc giảm 39%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)