Trước có Quỷ môn, sau là Tà hoàng, thì ra tu tiên cũng rất nhiều phiền não, Lâm Phiền hỏi:
- Làm thế nào để ngăn cản Tà hoàng sống lại?
- E rằng đã khó có thể ngăn cản.
Tà Phong Tử nhìn về phương xa, nói:
- Chẳng qua, Tà hoàng muốn Đoạt Xá cần phải tìm đối tượng phù hợp, hẳn là hài đồng dưới chín tuổi, mười sáu tới mười tám tuổi thì căn cốt đã trưởng thành. Chúng ta còn bảy đến chín năm để tìm giết thân thể Tà hoàng trọng sinh. Người của tà phái thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng, cần phải đem việc này truyền đi, cùng nhau tìm kiếm Tà hoàng. Việc của Thanh Bình môn giao cho các ngươi, cáo từ.
- Đi thong thả.
Tà Phong Tử đột nhiên quay đầu, nói:
- Lâm Phiền, sau trận chiến hôm nay, ân oán giữa hai bên tại Đại Tuyết sơn xem như xóa, đừng tới chọc ta lần nữa.
Lâm Phiền nói:
- Trên Đại Tuyết sơn, rõ ràng là ngươi đánh lén ta trước.
- Hừ!
Tà Phong Tử chân đạp hỏa quang rời đi.
Quả nhiên, tính cách có thù tất báo của Liệt Hỏa giáo truyền từ đời này qua đời khác. Nếu nói như vậy, Liệt Hỏa giáo không chỉ có cừu oán với Tà hoàng, mà còn có thâm cừu với Tử Tiêu điện, năm xưa chính Tử Tiêu điện đã định Liệt Hỏa giáo là tà phái, lùng giết môn đồ Liệt Hỏa giáo, bức bách Liệt Hỏa giáo phải tha hương, đến tuyệt địa mênh mông cư ngụ.
Hắc, Lôi Chấn Tử trở thành một tông của Tử Tiêu điện, chính là muốn báo mối thù bảy trăm năm trước. Tử Tiêu điện là đệ nhất đại phái chính đạo, Liệt Hỏa giáo muốn nương tựa thì nhất định không thể giết được, vậy phải làm sao đây? Thanh Bình môn… Thanh Bình môn là đại phái tu chân đệ nhất Bắc châu, đồng thời cũng có cừu hận không thể hòa giải với Tử Tiêu điện. Ừm… Khó trách, Lôi Chấn Tử giết lão bà của Tử Vân Chân Nhân, sau đó giá họa cho Thanh Bình môn. Tử Tiêu điện nổi danh, mà Tử Vân Chân Nhân lại thích lập công lớn, khẳng định sẽ báo thù. Như vậy chiến tranh giữa Tử Tiêu điện và Thanh Bình môn rất có thể sẽ khai hỏa.
Nhân vật mấu chốt chính là Bạch Bố Y, nếu như Bạch Bố Y thật sự là đệ tử thân truyền của Tông chủ Kiếm tông Thanh Bình môn, vậy thì trận chiến này tuyệt đối không thể tránh khỏi. Tử Tiêu điện đánh thắng thì tốt, một khi đánh thua, tám tông khác của Tử Tiêu điện sẽ lập tức hùng khởi, tranh đoạt chức chưởng môn, chậc chạc, chiêu thức này thật độc, mượn lực đả lực, khiến cho chính đạo đệ nhất bị chôn vùi.
Mặc dù Lâm Phiền đoán vậy, nhưng lại không thể nói ra, bởi vì không có chứng cứ gì. Ngược lại Tử Tiêu điện có lời khai của Bạch Bố y, còn có đầu của Lưu Ly Chân Nhân làm vật chứng. Liệt Hỏa lão tổ dám làm như vậy, chứng tỏ Bạch Bố Y không thoát khỏi quan hệ với Thanh Bình môn. Đa mưu túc trí, bày mưu rồi mới hành động. Liệt Hỏa giáo làm như vậy thì có lợi ích gì… Ai nha, Liệt Hỏa giáo đã trở thành Liệt Hỏa tông của Tử Tiêu điện, đến lúc đó tám tông nổi loạn, Liệt Hỏa lão tổ há chỉ cần không tranh chức chưởng môn, tìm lấy một mảnh tiên sơn phúc địa. Sau đó lại vận chuyển một ít văn hiến đạo thuật từ Tàng Thư điện, vậy là có thể tự thành lập một phái. Đây là kế một đá ném nhiều chim. Nhưng từ đầu tới cuối đều rất khó phá giải.
(Truyện được thực hiện bởi nhóm black)
Lâm Phiền có ba phần lo lắng, ba phần tùy ý, bốn phần hả hê, hắn không phải là người có nhìn xa trông rộng. Đã sớm không vừa mắt Tử Vân Chân Nhân, Lưu Ly Chân Nhân bị giết, lúc đó hắn cũng có chút hả hê. Người tùy tính là vậy, tâm tình dựa vào cảm xúc hỉ nộ mà sinh ra, không thể yêu cầu hắn vì đại nghĩa mà làm.
Ta bất mãn với ngươi, nhưng ta không hại ngươi, chẳng qua nếu người khác hại ngươi thì ta cũng không quản, không nói.
…
Cao thủ Thanh Bình môn, Thắng Âm tự tập trung, mọi người hội nghị trên thảo nguyên, Lâm Phiền có gì nói đó, nói đến chuyện Tà hoàng, không hề thêm bất cứ một câu chữ nào do mình phỏng đoán. Nghe xong, tất cả mọi người đều có phần ưu tư. Môn nhân tà phái xa rời chính đạo và ma giáo, vẫn luôn cư ngụ ở tuyệt địa mênh mông là vì lợi ích của môn phái, một khi Tà hoàng quân lâm thiên hạ, tất sẽ một lòng ngưng tụ. Sớm muộn cũng sẽ đánh vào mười hai châu trong thiên hạ thôi.
Cao thủ Thanh Bình môn bắt đầu đuổi bắt Du Phong Lang, người này biết rất nhiều chuyện, lúc này ân oán chỉ là chuyện nhỏ. Chẳng qua Du Phong Lang đã sớm rời khỏi Hoàng cung Bắc châu, bặt vô tung tích. Sau khi bắt vài tên thái giám hỏi thăm mới biết là cách đây mười ngày, Hoàng Đế Bắc châu nghe lời Du Phong Lang khuyên nhủ, đã phái năm trăm đồng nam đồng nữ cùng ra Bắc Hải tìm tiên nhân, cầu trường thọ. Thanh Bình môn một mặt phái cao thủ đến Bắc Hải truy kích, một mặt hộ tống con gái của thư sinh tới Thắng Âm tự, đồng thời trùng kiến sơn môn tại Thanh châu.
Mấy ngày nay, Lâm Phiền đều ở cùng với người của Thanh Bình môn, phát hiện bọn họ khiêm cung hữu lễ, rất có tu dưỡng. Trương Thừa Long cũng hỏi thăm chuyện của Bạch Bố Y, các đệ tử đều nói người này phóng khoáng không câu nệ, khiêm cung hữu lễ, người biết suy nghĩ còn quý hơn vàng. Về phần quý như thế nào thì bọn họ cũng không rõ lắm.
Thân mang trách nhiệm, Trương Thừa Long, Mộng Uyển, Lâm Phiền và Lôi Chấn Tử sau khi ổn định, lập tức đến Thanh châu, tìm Liên Sơn sơn mạch mà Thanh Bình môn chọn để trùng kiến sơn môn, rặng núi này sau đó cũng bị đổi tên là Thanh Bình sơn mạch.
Lâm Phiền trước tiên là nói về chuyện của Du Phong Lang, chưởng môn Thanh Bình môn Thanh Sơn Chân Nhân cười nhạt một tiếng, nói:
- Pháp trận của Thanh Bình sơn ta chỉ cần vài ngày nữa là hoàn thành, Du Phong Lang chắc chắn không dám tới. Về phần Tà hoàng, đó là chuyện tương lai, cần tất cả môn phái cùng bàn bạc.
Trương Thừa Long hỏi:
- Không biết Tông chủ Kiếm tông của quý môn có phải có ột đệ tử tên là Bạch Bố Y hay không?
- Bạch Bố Y?
Thanh Sơn Chân Nhân đáp:
- Có, chính là đệ tử thân truyền của Thanh Vân Chân Nhân, nếu muốn hỏi cụ thể thì ngươi có thể tìm Thanh Vân Chân Nhân.
Bốn người tìm đến chỗ Kiếm tông, núi này đang tu kiến sương phòng, bố trí pháp trận, hơn hai trăm đệ tử Kiếm tông tạo thành quy mô khá lớn.
- Bạch Bố Y?
Thanh Vân Chân Nhân suy nghĩ một lát, hỏi:
- Liệt đồ lại gây họa gì rồi?
Thật sự là đồ đệ của ngươi, hơn nữa cũng không phải là đồ bỏ đi, trong lòng Trương Thừa Long thầm kêu không ổn, vì vậy mới nói ra việc Lưu Ly Chân Nhân Tử Tiêu điện bị giết. Thanh Vân Chân Nhân liên tục lắc đầu, nói:
- Không có khả năng, ta không ra lệnh có thể đệ tử đi lấy đầu lâu làm tế phẩm.
Trương Thừa Long hỏi:
- Vậy Bạch Bố Y?
Thanh Vân Chân Nhân dường như có chỗ khó nói, thấp giọng đáp:
- Bạch Bố Y… vốn là con của nghĩa huynh ta, một lời khó nói hết.
(Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ tại vipvandan.vn)
Lúc Thanh Vân Chân Nhân còn trẻ tính cách hào sảng, quen biết với một tán nhân, hơn nữa tán nhân có ân cứu mạng với hắn, vì vậy hai bên kết nghĩa thành huynh đệ khác họ. Mười năm sau, tán nhân này nhìn trúng một đệ tử của mặc gia, Thanh Sơn Chân Nhân và hắn cùng nhau tới cầu thân, vốn dĩ cũng xem là môn đăng hộ đối, nhưng tiếc rằng nữ đệ tử Mặc gia đã có ý trung nhân. Một năm sau, ý trung nhân của nữ tử này tao ngộ tà nhân ở Thanh châu, cuối cùng bỏ mạng. Sau đó tán nhân lại đến cầu thân, lúc này nữ đệ tử mới đồng ý.
Hai người hợp thể song tu, cũng xem như khoái hoạt, còn sinh được một người con trai, liền đặt tên là Bạch Bố Y. Một ngày nọ, Thanh Sơn Chân Nhân nhận được một bức thư do đệ tử môn hạ đưa tới, nữ đệ tử Mặc gia này muốn gặp hắn. Thanh Sơn Chân Nhân liền đi tới Bách Tiên cốc mà trước kia đôi vợ chồng từng ở, nhưng không nhìn thấy nữ đệ tử Mặc gia. Tán nhân nói: nữ đệ tử kia đã về nhà mẹ đẻ. Thanh Sơn Chân Nhân liền tìm tới Mặc gia, người Mặc gia lại nói không có. Thanh Sơn Chân Nhân hoài nghi, liền lén xâm nhập Bách Tiên cốc, mới phát hiện nữ đệ tử đã bị tán nhân giết chết.
Thanh Sơn Chân Nhân chỉ nơi mai táng nữ đệ tử mà chất vấn, tán nhân sám hối, nói mình thích nữ đệ tử, vì vậy giả mạo tà nhân giết chết ý trung nhân của nữ đệ tử. Vốn cho rằng không có chuyện gì, nhưng sau khi kết hôn lại bị nữ đệ tử phát giác, biết tin nữ đệ tử muốn thông báo cho Thanh Sơn Chân Nhân, cuối cùng xảy ra tranh chấp, tu vi của nữ đệ tử này không cao, lập tức bị tán nhân tức giận đánh chết.
Tiếp đó, Thanh Sơn Chân Nhân đánh nhau với tán nhân, trước khi tán nhân chết đã ủy thác với hắn lần cuối, Thanh Sơn Chân Nhân niệm tình ân nghĩa của đối phương với mình, tất nhiên đồng ý, sau đó Thanh Sơn Chân Nhân đưa thi thể của nữ đệ tử về Mặc sơn, đồng thời còn thu Bạch Bố Y làm đồ đệ.