Tối Tiên Du

Chương 88: - 89

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Phiền nói:

- Văn hiến ghi lại, chỉ có cảnh giới tiểu thừa mới có thể chế tàng.

Chế tàng là cách nói của đạo gia, nếu như Du Phong Lang đến tiểu thừa, mọi người không cần đánh nữa, buông vũ khí là được rồi.

Tà Phong Tử nhìn hai bên, nói:

- Hoàn toàn bất đồng, chế tàng khốn địch, địch không thể tìm ra. Đây là pháp bảo kiêm trận pháp sở chế, là trận pháp thì sẽ có mắt trận, có thể phá trận. Du Phong Lang xem ra rất tức giận, sợ chúng ta đào thoát nên mới bố trí trận thế như vậy để vây khốn chúng ta trong đó. Yêu thú hai ngàn năm, có phải là quá đề cao bản thân rồi không?

Dứt lời, Tà Phong Tử phi thân bay lên, toàn thân được liệt hỏa bao trùm, vung tay một cái, liệt hỏa bao vây toàn bộ Lôi Âm tự. Tà Phong Tử thúc giục pháp môn, trong liệt hỏa xuất hiện lốc xoáy, hỏa thế càng thêm mãnh liệt.

Lâm Phiền thầm nghĩ: Am hiểu phóng hỏa như vậy, xem ra Tàng Thư điện của Tử Tiêu điện tới tám chín phần mười là do người của Liệt Hỏa giáo các ngươi làm rồi.

Vừa nghĩ đến đây, chợt nghe thấy tiếng ca mơ hồ của nữ tử truyền đến, từng đạo hắc khí từ biển lửa truyền ra, Tuyệt Sắc quan sát, nói:

- Lôi Âm tự này có vô số oan hồn bị chết.

Một đạo hắc khí bay tới, Tuyệt Sắc đặt một tay trước miệng, khẽ niệm phật kinh, tay còn lại tiếp xúc với hắc khí, hắc khí vùng vẫy, hiện hình thành bộ dạng một nữ tử trẻ tuổi, khí này lúc đầu thô bạo, về sau chậm rãi hòa hoãn, cuối cùng biến thành từng đạo kim quang an tường bay đi.

(Truyện được thực hiện bởi nhóm black)

Một đạo hắc khí bay tới bên cạnh Tà Phong Tử, Tà Phong Tử hừ lạnh một tiếng, quát:

- Muốn chết!

Chưởng Tâm lôi trực tiếp đánh lên hắc khí, hắc khí thê lương run rẩy, hóa thành không khí.

Tuyệt Sắc thấy vậy liền tức giận, mắng:

- Tà Phong Tử, cẩn thận phật gia thiêu độ ngươi.

Tà Phong Tử lạnh nhạt nói:

- Không chọc ta thì được, kẻ chọc ta chỉ có chết.

- Oan hồn bị ngoại lực điều khiển, hơn nữa có lẽ bị vây khốn ở đây đã lâu, ngươi đánh tan hồn phách của hắn, chỉ có thể biến thành cô hồn dã quỷ, không biết phải trải qua bao nhiêu năm nữa thì hồn phách mới trở về Diêm Vương điện.

Bởi vì người chết không có thiên địa chi hồn, chỉ còn nhân hồn, cho nên còn gọi là cô hồn, thông thường mà nói, cô hồn sẽ đến Diêm Vương điện trước, nhưng nếu như hồn phách bị đánh tan, vậy thì sẽ biến thành cô hồn dã quỷ, không có người dẫn độ hoặc siêu độ, có lẽ cả đời cũng không thể siêu sinh.

- Liên quan gì ta?

Tà Phong Tử trả lời, mắt thấy một đạo hắc khí phóng tới, Tà Phong Tử vận Chưởng Tâm lôi, Tuyệt Sắc phát ra phật môn chân ngôn, ngăn cản Chưởng Tâm lôi. Tà Phong Tử giận dữ, một đạo hỏa long quét về phía Tuyệt Sắc, Tuyệt Sắc không hề do dự, phật quang trên người vừa hiện, đại minh chú phát ra, liệt hỏa cuốn ngược về phía Tà Phong Tử.

Lâm Phiền nói:

- Người ta chỉ thả ra mấy tên cô hồn dã quỷ, lại không đả thương được chúng ta, kết quả các ngươi đã nội chiến rồi.

Tà Phong Tử và Tuyệt Sắc sững sờ, đều tự thu tay lại, Lâm Phiền nói không sai, đây chỉ là oan hồn, có hồn không phách, không phải lệ quỷ. Nếu có hồn có phách, bởi vì oan khí tụ mà không tán, sẽ biến thành quỷ. Quỷ cũng chia thành lệ quỷ và quỷ vô hại, lệ quỷ thô bạo, gặp người thì đả thương người, về phần có thể biến thành lệ quỷ hay không thì phải xem hồn như thế nào. Xét dựa vào tính cách trước kia của hắn như thế nào, oán khí như thế nào.

- Hừ!

Tà Phong Tử phất tay, đẩy một đạo oan hồn về phía Tuyệt Sắc.

Tuyệt Sắc mặc niệm phật kinh, siêu độ. Nhưng hắc khí oan hồn này nhiều hơn hắn nghĩ rất nhiều, hơn nữa phần lớn là nữ tử. Tuyệt Sắc nói:

- Xem ra đã tìm được trận nhãn rồi.

Lâm Phiền gật đầu, nói:

- Lôi Âm tự này e rằng là nơi đã hại vô số nữ tử đàng hoàng, Du Phong Lang mượn vùng đất này để bố trí pháp trận, phải phá như thế nào đây?

Trong lúc nói chuyện, ngón tay Lâm Phiền lăng không vẽ ra một cái bát quái, đem hắc khí giam cầm vào trong đó, sau đó chậm rãi luyện hóa lệ khí của nó, cuối cùng thả ra, hắc khí hiện thành hình người, dần dần hóa thành hư không. Công pháp hai bên bất đồng, hiển nhiên tại phương diện siêu độ thì phật môn hiệu suất càng cao hơn. Lâm Phiền phải hóa giải lệ khí trước, sau đó mới siêu độ. Còn Tuyệt Sắc thì trực tiếp siêu độ.

Tà Phong Tử sẽ không để những oan hồn này tới gần, liền thuận thế đầy giao cho hai người, nói:

- Chẳng lẽ muốn phá trận nhãn này thì phải siêu độ tất cả oan hồn?

Lâm Phiền nói:

- Không đơn giản như vậy, ta nghĩ rằng Du Phong Lang chơi trò mèo vờn chuột này là còn có ý đồ.

Tà Phong Tử hừ lạnh, nói:

- Vân Thanh môn các ngươi sao lại không có chí khí như vậy, Du Phong Lang chưa chắc đã là đối thủ của chúng ta.

Yêu thú có rất nhiều loại, tựa như giao long ngàn năm, tuyệt đối không thể dùng thực lực của yêu thú ngàn năm mà suy xét, còn chuột ngàn năm, thực lực lại thấp hơn yêu thú ngàn năm khác rất nhiều. Lần trước Lâm Phiền đánh với yêu hồ, tu vi của yêu hồ cũng không cao, nhưng lại giỏi mê hoặc và mị thuật, cho dù là yêu hồ tu vi ngàn năm, gặp phải người phật môn chuyên phá mị thuật, huyễn thuật thì cũng vô kế khả thi. Cho nên Tà Phong Tử nói lời vừa rồi cũng không phải là tự ngạo, mà cũng có chút đạo lý.

Bởi vì lửa cháy phừng phừng thiêu đốt, chánh điện Lôi Âm tự ầm ầm sụp đổ, liệt hỏa bao trùm phạm vi năm mẫu tiếp tục thiêu đốt, Tà Phong Tử ở trong ngọn lửa lẩm bẩm:

- Liệt hỏa mênh mông, diệt hết bất công, sống có gì vui, chết có gì khổ?

- Cẩn thận.

Hai hàng lông mày Lâm Phiền nhíu chặt, một đạo kim lôi đánh tới hắc khí đang tiếp cận Tà Phong Tử, tốc độ cực nhanh, tay trái ngưng kết chân khí, hóa thành bàn tay lôi điện, chém lên hắc khí.

(Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ tại vipvandan.vn)

Hắc khí rên rỉ một tiếng tán đi, sau đó tụ lại cách ngoài mười trượng, hóa ra là một hình người, giới tính nữ, mặc tân nương phục màu đỏ, đi giày đỏ, đội mũ đỏ. Lâm Phiền và Tuyệt Sắc hít một hơi khí lạnh, hô lên:

- Quỷ tân nương.

Tà Phong Tử chưa từng tiếp xúc quỷ hồn, nghi vấn hỏi:

- Là sao?

- Lệ quỷ trong lệ quỷ.

Lâm Phiền đề phòng, chân khí hộ thể khắp toàn thân tăng vọt, quát:

- Cẩn thận, đừng để bị đến gần, bằng không chân khí hộ thể vừa bị phá, sẽ lập tức lấy mạng đoạt hồn.

Tuyệt Sắc bổ sung:

- Lôi Âm tự này e rằng đã bỏ hoang trăm năm, quỷ tân nương tu luyện trăm năm… Không phải hung ác bình thường.

Hai chân quỷ tân nương cách mặt đất, không nhanh không chậm bay tới chỗ Tà Phong Tử, Tà Phong Tử nhíu mày quát:

- Tam Muội Chân Hỏa!

Tam Muội Chân Hỏa là mộc trong hỏa, thạch trong hỏa, không trong hỏa, dùng tinh khí thần mà luyện, chuyên phá chướng khí ôn dịch.

Tam Muội Chân Hỏa hóa thành một bàn tay bao vây quỷ tân nương, quỷ tân nương ở trong biển lửa liên tục hét thảm, sau đó hóa thành hắc khí thoát đi, hắc khí đến cách ngoài mười trượng, lại ngưng tụ thành quỷ tân nương. Tà Phong Tử buồn bực hỏi:

- Tại sao lại như vậy?

- Cho nên mới nói quỷ tân nương khó đối phó.

Lâm Phiền nói:

- Đạo gia độ hóa oan hồn, trước hết phải diệt đi lệ khí của nó, nhưng quỷ tân nương lại bất đồng, cậy mạnh mà vây khốn thì lệ khí của nó càng nặng. Nếu độ hóa đơn thuần thì căn bản vô dụng. Lệ khí của nó không dứt, thì hồn không tan, trừ phi dùng thiên lôi đánh chết, cưỡng chế đánh tan hồn phách. Hòa thương, phật môn của ngươi có cao chiêu gì đối phó với quỷ tân nương không?

- Trước hết phải vây khốn quỷ tân nương lại, sau đó dùng Vãng Sanh chú tẩy trừ hồn của nó, để ta thử xem!

Tuyệt Sắc chậm rãi tiếp cận quỷ tân nương, sau đó hai người tiếp xúc, quỷ tân nương lập tức chui vào thân thể Tuyệt Sắc, muốn chiếm lấy thân hắn. Sau lưng Tuyệt Sắc hiện lên phật quang, bao phủ hai người, quỷ tân nương thống khổ rú lên một tiếng, muốn chạy trốn, Tuyệt Sắc vẫn mặc niệm pháp chú, từng tầng phật quang lưu chuyển từ đỉnh đầu quỷ tân nương xuống tận chân. Quỷ tân nương mới đầu còn giãy dụa hét thảm thiết, về sau càng lúc càng an tường. Lâm Phiền thở phào một hơi, cơ bản là không có vấn đề.

Đột nhiên, một điểm đen từ sâu trong cánh rừng bay ra, tốc độ nhanh vô cùng, trực tiếp đánh trúng Tuyệt Sắc. Tuyệt Sắc mắng lớn:

- Hai tên vương bát đản các ngươi, hộ pháp đi.

Tà Phong Tử dùng roi lửa đánh tới, bắt lấy điểm đen, đưa tới trước mặt xem xét, là một cái đuôi bọ cạp, Lâm Phiền cũng nhìn rõ ràng, liền quay đầu nhìn về phía Tuyệt Sắc vẫn đang tiếp tục siêu độ, Lâm Phiền nói:

- Hòa thượng, tốt nhất hãy dừng tay, ngươi trúng độc rồi.

- Phật gia biết.

Tuyệt Sắc trả lời một câu, quần áo bên vai trái đã bị độc hủ thực mà nát ra, ngực bên trái là một cái lỗ đen, màu đen lan khắp nơi, Tuyệt Sắc dùng phật hiệu thủ vững trái tim, màu đen chậm rãi lan xuống cánh tay. Bây giờ mà dừng lại, quỷ tân nương sẽ khiến hắn vạn kiếp bất phục. Tuyệt Sắc cũng không phải loại người hi sinh bản thân rồi mới hi sinh người khác. Hắn tự tin có thể lưỡng toàn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lâm Phiền và Tà Phong Tử phải bảo vệ hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 27%👉
Combo Full lượt đọc giảm 39%👉

Thành viên bố cáo️🏆️