Tối Tiên Du

Chương 79: Lôi chấn tử

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Thông Uyên cười nói:

- Không dám, lão tổ ngươi không phải cũng đã trở thành con nuôi của chưởng môn ta rồi sao?

Liệt Hỏa lão tổ chân thành đáp:

- Nghĩa phụ nhân đức thiên hạ, chính là nhân trung chi long, uy nghi tứ phương, tuổi còn trẻ mà đạo hạnh cao thâm. Mặc dù ta lớn tuổi hơn nghĩa phụ, nhưng cũng bị phong phạm của ông ấy trấn phục, vì vậy mới nguyện ý giải tán Liệt Hỏa giáo, bái làm môn hạ của nghĩa phụ. Tông chủ cũng được, nô bộc cũng được, chỉ cần nghĩa phụ cần đến, dù có vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.

Trương Thông Uyên hỏi:

- Ngươi đã quên là bảy trăm năm trước, Tử Tiêu điện liên thủ chính đạo công phá tổng đàn các ngươi, đuổi các ngươi tới tuyệt địa mênh mông, thậm chí các ngươi còn khắc chuyện này lên bia đá đặt ở tổng đàn, sợ đệ tử quên đi mối thù này hay sao?

- Ánh sáng đom đóm làm sao có thể tranh đua với nhật nguyệt. Đây chẳng qua đều là bố trí của chưởng môn Liệt Hỏa giáo ta đời trước cổ hủ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, trăm năm qua, dưới sự dẫn dắt của nghĩa phụ, Tử Tiêu điện đã hùng bá mười hai châu.

Hùng bá không phải là chiếm lĩnh, thời xuân thu, bá chính là có thực lực cường đại, khiến các quốc gia khác kinh hãi mà thần phục. Lời nói của Liệt Hỏa lão tổ ngầm chỉ: Tử Vân Chân Nhân lãnh đạo Tử Tiêu điện trở thành đệ nhất đại phái mười hai châu, là long đầu của mọi môn phái tu chân.

Liệt Hỏa lão tổ nói:

- Trương Liệt còn phải dạy dỗ liệt đồ, không dám làm trễ việc của hộ pháp nữa, cáo từ trước.

Liệt Hỏa lão tổ rời đi, Trương Thông Uyên nhíu mày nói:

- Kỳ quái, Tử Tiêu điện này rốt cuộc có cái gì đáng giá cho hắn toan tính chứ?

Đây cũng là vấn đề khiến Lâm Phiền cảm thấy kỳ quái, nhìn Liệt Hỏa lão tổ cũng biết không phải là loại người cam lòng làm tay sai cho người khác, dựa theo tiểu thuyết hay văn hiến ghi chép lại, loại người này nếu không có lợi ích gấp mười lần, làm sao có thể vô sỉ bái làm nghĩa tử Tử Vân Chân Nhân được? Nhưng Liệt Hỏa lão tổ có thể có mưu đồ gì chứ? Môn nhân của Liệt Hỏa lão tổ đã tản đi quá nửa, chỉ còn lại hai mươi tên đệ tử. Lòng dạ Tử Vân Chân Nhân hẹp hòi, thích lập đại công, nếu không phải vụng về hay ngu ngốc thì nhất định sẽ phòng bị Liệt Hỏa lão tổ.

Ừm, nói không chừng Tử Vân Chân Nhân cũng không nghĩ ra được Liệt Hỏa lão tổ đang có mưu tính gì, cho nên cảm thấy có lẽ mình đã trấn phục được Liệt Hỏa lão tổ. Ngoài ra còn có một giả thiết khác, đó là Liệt Hỏa lão tổ chiếm lĩnh Hỏa Diệm sơn, đắc tội Vạn Tà môn và Huyết Ảnh tông, không thể tiếp tục ở lại tuyệt địa mênh mông, mà mười hai châu lại liệt bọn hắn vào tà phái, chỉ có thể tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Lâm Phiền vốn nghĩ theo chiều hướng này, nhưng nghe đối thoại của Liệt Hỏa lão tổ và Trương Thông Uyên, cảm thấy Liệt Hỏa lão tổ này cho dù tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, cũng không cần phải bỏ đi tiết tháo của bản thân. Hơn nữa, ma quân hiện nay của ma giáo rất anh minh, chỉ cần tìm ma giáo nói rõ ràng thì ma giáo cũng sẽ không làm khó bọn hắn, dù sao thì Liệt Hỏa giáo bị gán cho cái mác tà nhân cũng chỉ bởi vì chưởng môn của bọn hắn lúc xưa cử binh chinh phạt thiên hạ, dùng sức mạnh tu chân tàn sát quân sĩ bình thường mà thôi.

Muốn phản công Tử Tiêu điện? Đây căn bản là chuyện không có khả năng, nhiều nhất Tử Vân Chân Nhân bị ngươi ám toán, nhưng Tử Tiêu điện vẫn còn chín tông, cho dù Liệt Hỏa lão tổ diệt được Tử Dương tông, thì tám tông khác vẫn có thể tùy thời đem hai mươi mấy người Liệt Hỏa giáo nghiền thành bụi phấn, huống chi Trung châu còn là phúc địa của mười hai châu, chính đạo ma giáo tuyệt đối sẽ không bàng quan đứng nhìn.

- Trương Thông Uyên.

Một tiếng gầm truyền đến.

Trương Thông Uyên xoay người, chỉ thấy một người mặc đạo bào xám, chân mang đạo hài, không quá hai mươi tuổi, làn da ngăm đen, nhưng lại có nét đẹp cương mãnh hét lên. Trương Thông Uyên sững sờ, sau đó cười ha hả nói:

- Trương Thông Uyên… Ta không phải Trương Thông Uyên, Trương Thông Uyên này, có người tìm ngươi kìa.

Diệp Vô Song, Bạch Mục và Lâm Phiền đều dùng tay chỉ Trương Thông Uyên, nói:

- Hắn chính là Trương Thông Uyên.

Trương Thông Uyên tự nhận là anh hùng, không ngờ lại giấu đầu lòi đuôi, không khỏi khiến ba người Lâm Phiền hiếu kỳ.

Trương Thông Uyên cười khổ, nói:

- Chỉ là hiểu lầm mà thôi, ta đã xin lỗi rồi.

- Ta nhổ, không ngờ ngươi lại nhân lúc muội muội ta đang tắm mà…

Đám người Lâm Phiền cùng nhìn Trương Thông Uyên, phạm vào sắc là phạt nặng nhất, ngươi lấy vợ sinh con thì có thể, như Tam Tam Chân Nhân vào kỹ viện hàng yêu trừ ma cũng có thể, nhưng ngươi nhìn lén nữ tử người ta tắm, làm ô uế thanh danh, thì lại vô cùng nghiêm trọng. Trương Thông Uyên khẩn trương hét lên:

- Oan quá.

Nam tử quát hỏi:

- Ngươi nhìn thấy hay không?

- Ta nói không nhìn thấy, ngươi có tin không?

Trương Thông Uyên hỏi.

- Đương nhiên không tin.

Trương Thông Uyên vỗ ngực, quát:

- Ở đây có một trăm bốn mươi cân thịt (70kg), muốn chém muốn giết hay róc thịt, tùy ngươi.

- Ngươi…

Nam tử tức giận, nói:

- Ta phải báo cáo với Tử Vân Chân Nhân,nếu như Tử Vân Chân Nhân không theo lẽ công bằng xử trí, Lôi Sơn phái ta sẽ không đội trời chung với Tử Tiêu điện ngươi, hừ!

Nam tử xoay người liền rời đi, Trương Thông Uyên bước lên giữ chặt đối phương, cúi đầu khom lưng nói:

- Lôi Chấn Tử, thật sự là hiểu lầm, chỉ là chuyện nhỏ, không cần làm lớn như vậy.

Chuyện này truyền đi, thanh danh của mình sẽ nát bét.

Hiểu lầm?

Trong tám đại cao thủ, Tà Phong Tử xếp thứ nhất, Tây Môn Soái xếp thứ hai,Trương Thông Uyên xếp thứ ba, Tuyệt Sắc xếp thứ sáu, Cổ Nham xếp thứ bảy, Lôi Chấn Tử xếp thứ tám. Lôi Chấn Tử thuộc Lôi Sơn phái Nam châu, con của Tông chủ Vân tông, đồng thời cũng là tuần sát sử Vân tông, ước thúc những đệ tử Vân tông không tuân thủ nội quy. Lần này cùng muội muội đại biểu Lôi Sơn phái đến Tử Tiêu điện. Trên đường đi, Lôi Chấn Tử có việc, muội muội Lôi Thống Thống của hắn lại đi trước, lại thấy có một hồ nước trong mát, bốn phía không người, liền nhảy vào hồ tắm, không ngờ Trương Thông Uyên lại đột nhiên xông vào…

Trương Thông Uyên giải thích gần đó xuất hiện Thử yêu đả thương người, cho nên một đường truy kích đến bên hồ, lúc tìm kiếm, lại phát hiện một nữ tử đang tắm, tưởng lầm là Thử yêu hóa thành hình người, yêu thú muốn hóa hình người phải có tu vi năm trăm năm. Trương Thông Uyên kinh hãi vô cùng, cấp tốc phóng ra một đạo bạch hồng quán nhật giết tới. Nữ tử kia cũng kinh hãi, phá nước mà ra, thân thể trần truồng giao thủ mấy chiêu với Trương Thông Uyên. Trương Thông Uyên biết không đúng, liền che mặt bỏ chạy. Cho dù là bịt tai trộm chuông (*), nhưng trong lòng Trương Thông Uyên vẫn mang tâm lý may mắn, sau khi nghe ngóng, tin tức xấu là nữ tử này tên là Lôi Thống Thống, là con gái Tông chủ Vân tông của Lôi sơn, tin tức tốt là Lôi Thống Thống đã khóc lóc trở về Nam châu. Vốn cho rằng không ai nhận ra mình, vừa thấy thái độ của Lôi Chấn Tử đối với mình, hắn liền biết mình xong đời.

(*) tự lừa bản thân, cho rằng người khác không biết

Lôi Chấn Tử nói:

- Chỉ có một biện pháp mà thôi.

Trương Thông Uyên mừng rỡ hỏi:

- Mời nói.

Lôi Chấn Tử đáp:

- Ngươi lấy em gái ta.

- Ha ha ha ha… Ngươi thật biết nói giỡn.

Trương Thông Uyên cười, nhìn heo chạy cũng không nhất định phải ăn thịt heo a.

- Em gái ta dùng danh nghĩa Lôi sơn đến Tử Tiêu, lại bị đệ tử Tử Tiêu điện phi lễ.

- …

Tội danh này có thể lớn có thể nhỏ, phiền toái nhất chính là Thử yêu đã bị mình giết, dưới tình huống “chết không đối chứng”, Trương Thông Uyên dù trăm miệng cũng khó cãi.

Lôi Chấn Tử nói:

- Cứ quyết định như vậy đi, ngươi có thể nói rõ với chưởng môn ngươi, sau đó để Tử Tiêu điện đến Lôi sơn ta cầu hôn. Chúng ta tất nhiên sẽ tìm mọi cách từ chối, còn ngươi thì phải kiên trì không ngừng, dùng sự thành tâm của mình để lay động bọn ta.

Bạch Mục thầm cười, Lôi sơn có tập tục như vậy, nữ tử đều rất rụt rè, cho dù nam tử yêu thích cầu thân, cũng phải từ chối nhiều lần, cuối cùng mới vui vẻ xấu hổ đáp ứng, tính tình Lôi Chấn Tử tương đối ngay thẳng, cho nên mới nói thẳng ra.

Tìm mọi cách từ chối? Trong lòng Trương Thông Uyên thầm cười, có thể cầu hôn, nhưng nếu ngươi từ chối thì ta liền rời đi, nếu ngươi có trách thì hãy trách ngươi không đáp ứng, không phải là ta không chịu trách nhiệm. Trương Thông Uyên gật đầu nói:

- Tất nhiên rồi.

- Tiện nghi cho ngươi rồi, có thể cùng muội muội của ta hợp thể song tu.

Lôi Chấn Tử thấy chuyện đã xong, cũng không nói gì thêm, Bạch Mục chủ động tiến lên chào hỏi, hai bên khách sáo một phen, Lôi Chấn Tử có chút chú ý Cổ Nham. những người trên bảng cao thủ đều có tâm tính thiếu niên, võ vô đệ nhị, không hề muốn đứng sau người khác.

Trương Thông Uyên không muốn cùng Lâm Phiền thảo luận chuyện nữ tử tắm rửa, sau khi dẫn bốn người đến nơi ở liền vội vàng cáo từ. Đến đêm, một tên đệ tử Tử Tiêu điện đưa tới dưa và trái cây, vừa nhìn liền biết đều là dưa và trái cây thượng phẩm, ngoại trừ đặc sản Trung châu ra, còn có đặc sản Nam châu và Tiểu Đông châu. Mặc dù người tu chân Tích Cốc, nhưng dưa và trái cây thì vẫn có thể ăn một ít, yến hội cũng dùng dưa và trái cây làm chủ, rượu ngon làm phụ. Tất nhiên bốn người Lâm Phiền cũng không keo kiệt những lời khích lệ đạo đãi khách của Tử Tiêu điện rất có khí phách vương giả.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 27%👉
Combo Full lượt đọc giảm 39%👉

Thành viên bố cáo️🏆️