Nghênh Khách sơn được các đệ tử Tử Dương tông hao tốn vô số tinh lực mới kiến tạo thành, Cao Sơn thảo, Nam Hải tùng mộc,… đều cần chuyên gia bảo dưỡng tu dưỡng, không biết Tử Tiêu điện còn phải xuất ra bao nhiêu nhân thủ? Trương Thông Uyên có chút bất mãn Tử Vân Chân Nhân, Tử Vân Chân Nhân so với chưởng môn tiền nhiệm, lại càng thích lập công lớn hơn, có lòng xưng bá chính đạo. Đây cũng không phải là chuyện xấu, dù sao cũng là có lòng tiến thủ, chẳng qua cách làm của Tử Tiêu điện cũng không quá phù hợp với ý nguyện của Trương Thông Uyên mà thôi.
Tử Tiêu điện giao hảo với các trung tiểu phái, thậm chí là môn phái vừa chính vừa tà, những môn phái này xem Tử Tiêu điện là chủ, mà Tử Tiêu điện lại rất có lòng đề phòng với các môn phái như Vân Thanh môn, Lôi sơn và Thanh Bình môn ở Bắc châu. Ngoại trừ Thanh Bình môn và Tử Tiêu điện có quan hệ rất tệ ra, Vân Thanh môn và Lôi sơn đều là đại phái, hơn nữa còn có ý quật khởi. Đặc biệt là Vân Thanh môn và Lôi sơn, chưởng môn tuổi còn trẻ, nhưng đệ tử tinh anh tầng tầng lớp lớp, lại thêm ma giáo gần đây lạnh nhạt Tử Tiêu điện, thường xuyên kết giao với hai môn phái Vân Thanh môn và Lôi sơn, điều này khiến Tử Vân Chân Nhân cũng có chút khó chịu.
Vài năm sau cử hành đại hội đồng minh chính ma mười năm một lần, có được sự ủng hộ của rất nhiều trung tiểu phái, Tử Tiêu điện vẫn là thủ lĩnh, đại hội chính ma sẽ cử hành ở Tử Tiêu điện. Đến lúc đó, chính đạo, ma giáo nhập minh đều là những nhân vật cấp bậc tông sư tham gia, đồng thời còn phải tiếp nhận trung tiểu môn phái mới làm minh hữu, cùng chung tay đề phòng tà nhân xâm lấn, đồng thời tổ chức đại hội luận võ cao thủ trẻ tuổi chính ma.
Lúc này thu Liệt Hỏa giáo vào Tử Tiêu điện, lại lệ thuộc trực tiếp sự chỉ huy của Tử Tiêu điện, đối với Tử Vân Chân Nhân mà nói, Tử Tiêu điện đã hoàn thành mục tiêu phục hưng được sáu thành. Điều khiến Trương Thông Uyên bất mãn chính là, hai vị chưởng môn trước và nay của Tử Tiêu điện đối nội hà khắc, cân nhắc người gia nhập Tử Tiêu điện phải có căn cốt tư chất thượng giai, còn những người khác không thể nhập môn, sau khi nhập môn, lại dựa vào tu vi bất đồng mà chia thành bay bảy loại, dùng đạo bào thêu tường vân để phân tôn ti. Trương Thông Uyên có ba đóa tường vân, là đệ tử tinh anh có chức vụ. Còn hai đóa là đệ tử tinh ảnh, một đóa là nhiều nhất, bọn họ chủ yếu nhận nhiệm vụ tạp dịch, tu sửa, truyền lệnh, tìm tài liệu, trông coi sơn môn cho Tử Tiêu điện.
Bên trong Tử Tiêu điện quản lý có sắc thái của nho gia, chưởng môn lớn nhất, không thể nghi ngờ, những Tông chủ khác giống như chư hầu, tất cả cùng giải quyết sự vụ. Những tông phái khác trực tiếp lệ thuộc chưởng môn Tử Dương tông, đẳng cấp sâm nghiêm. Nếu như Trương Thông Uyên cần Bột Hải thạch, không cần tự đi tìm, chỉ cần truyền lệnh cho đệ tử tinh anh hai đóa tường vân, những đệ tử tinh anh này sẽ ra lệnh cho đệ tử có một đóa tường vân đi làm nhiệm vụ. Đệ tử bình thường cũng thích làm việc cho đệ tử cao đẳng hoặc Tông chủ, mọi chuyện đều tốt, cấp trên cao hứng, có khả năng sẽ đề bạt thành hai đóa tường vân. Đệ tử có hai đóa tường vân có thể gia nhập Tàng Thư điện xem điển tịch, còn có thể bế quan tu luyện, không cần làm tạp vụ nữa.
Ngoài mặt thì người người hướng tới, nhưng Trương Thông Uyên biết rõ, chính bởi vì như vậy, cho nên quyền thế trong Tử Tiêu điện, đặc biệt là Tử Dương tông có thể dễ dàng nhận ra, mà Tông chủ có thể trở thành chưởng môn đời sau, những người muốn cướp đoạt vị trí Tông chủ cũng trở nên kịch liệt. Bình thường đều biết những người tranh đoạt, một bên thắng, sẽ tưởng thưởng và duy trì đệ tử của mình, tấn chức chính là tưởng thưởng tốt nhất.
Về phần bên thua cuộc, sẽ phải thần phục, thậm chí bị giáng cấp. Trương Thông Uyên cho rằng, tranh đoạt quyền lợi mới là vấn nạn lớn nhất của Tử Dương tông. Nhưng chưởng môn muốn khống chế Tử Dương tông, vậy thì phải dùng phương pháp trị người. Đệ tử thượng đẳng có thể để người dưới làm chân chạy vặt, cũng có thể tiến nhập Tàng Thư điện nghiên cứu tu tập, còn có thể bế quan. Đệ tử hạ đẳng, chỉ có thể học tập một vài loại đạo pháp thô thiển, vì muốn tiến bộ, việc nịnh bợ, thậm chí đút lót là không thể tránh khỏi, thậm chí còn phát sinh tình huống nữ đệ tử hiến thân cho hộ pháp trưởng lão Tử Dương tông, được tấn chức thành đệ tử có hai đóa tường vân.
Chẳng qua, cũng chính vì như thế, nên đệ tử Tử Tiêu điện, đặc biệt Tử Dương tông, lại càng truy cầu tu vi hơn so với những tông phái khác, ít có người thanh tu, chỉnh thể thực lực đủ để đứng vững vị trí thủ lĩnh chính đạo, không phân cao thấp với ma giáo.
Tử Tiêu điện nổi danh nhất là Tàng Thư điện, trong đó văn hiến và đạo thư vô số, tiền nhân Tử Tiêu điện ghi lại tâm đắc các loại ngự kiếm, đạo thuật. Đệ tử có hai đóa tường vân là có thể vào chọn cho mình một hệ, ví dụ như thích ngự kiếm hoặc Lôi thuật, mà Lôi thuật lại chia thành Ngũ Hành lôi, Hỗn Độn lôi,… Đạo pháp cũng chia Ngũ Hành, kỳ môn và trận pháp. Chỉ có thể chọn một môn hệ để học, không thể đọc sách thoải mái tùy ý. Trương Thông Uyên chọn phương pháp giá kiếm, đọc các loại văn hiến tư liệu và bản thảo của tiền nhân, cho nên cũng có tâm đắc đối với việc điều khiển bảo kiếm, đây là tạo hóa của hắn, lại thêm Bạch Hồng kiếm gia truyền, đột phá cảnh giới, dùng Kim Đan ngự kiếm, có thể nói là trước nay chưa từng có.
Chỗ tốt của phương pháp này là khiến đệ tử dốc lòng học một thuật, cảnh giới tiến triển thần tốc, chỗ hại chính là đệ tử chỉ tinh thông một thuật, vô cùng hạn chế. Chẳng qua, quy củ là do người định, giống như Trương Thông Uyên, bản thân là cao thủ, lại được chưởng môn yêu thích, không có truy cầu đối với quyền thế, cho nên sau khi được Tử Vân Chân Nhân phê chuẩn, có thể tùy ý xem, tùy ý tu luyện tất cả đạo thuật trong Tàng Thư điện. Mặc dù hợp tình hợp lý, nhưng lại thiếu công bằng, khiến đám người bên dưới càng thêm nhận thức sâu sắc tác dụng của quyền thế.
Tiến vào Tử Tiêu điện, trở thành đệ tử có hai đóa tường vân, tu đạo thành công, được Tông chủ hoặc chưởng môn ưu ái… Đây là phương hướng phấn đấu của đệ tử Tử Tiêu điện.
Thời thế tạo người, nhìn Trương Thông Uyên nào có nửa điểm khí chất của người tu chân, mở miệng đầy lời thô tục, thích gây hấn, đừng nói là so với Tây Môn Soái và Lâm Phiền, cho dù so với tên hòa thượng Tuyệt Sắc thường lăn lộn bên ngoài, cũng ít hơn ba phần tiên khí. Lâm Phiền và Trương Thông Uyên kết giao vài lần, cho rằng Trương Thông Uyên là cố ý tỏ vẻ phóng đãng, mặc dù bất mãn một số chuyện, nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể phát tiết ra ngoài.
…
- Liệt Hỏa lão tổ.
Cổ Nham nhìn một trung niên và một người trẻ tuổi đang chơi cờ vây dưới gốc tùng cách ngoài hai mươi trượng. Người trung niên sắc mặt ngưng trọng, mỗi lần hạ cờ đều vô cùng chăm chú, suy tính trước sau. Còn người trẻ tuổi là đệ nhất cao thủ Tà Phong Tử trong tám đại cao thủ, sau lưng mang một chiếc hồ lô lớn, hết sức chuyên chú nhìn thế cờ.
Tà Phong Tử cảm thấy có người nhìn hắn, chuẩn bị ngẩng đầu, người trung niên nói:
- Hoàn cảnh của ngươi vốn rất xấu, trong lòng không có nó, mới có thể chuyển bại thành thắng.
- Vâng.
Tà Phong Tử không để ý tới đám người kia nữa.
- Tà Phong Tử.
Lâm Phiền giới thiệu tên của người trẻ tuổi kia, tên này ở Đại Tuyết sơn đã chủ động ra tay đánh lén mình và Tây Môn Soái hai lần.
Mí mắt Tà Phong Tử khẽ giật, hạ cờ. Liệt Hỏa lão tổ khẽ thở dài, nói:
- Ngươi thua rồi, diện bích ba ngày.
- Vâng.
Tà Phong Tử không nói hai lời, đứng lên đi tới sương phòng bên vách núi, ngồi xếp bằng tại vị trí cách sương phòng nửa bước, đối mặt vách tường đả tọa, không nhúc nhích.
Liệt Hỏa lão tổ đứng lên, đi tới trước mặt Trương Thông Uyên, khom người nói:
- Bái kiến tả hộ pháp.
Trương Thông Uyên cười nói:
- Liệt Hỏa lão tổ, ngươi tốt xấu gì cũng là tông sư một phái, lại lớn tuổi hơn ta rất nhiều, cần gì khách khí với ta như vậy?
Liệt Hỏa lão tổ trả lời:
- Không dám xưng lão tổ, tên của ta vốn là Trương Liệt, Liệt Hỏa giáo cũng đã giải tán, nếu Tử Tiêu điện không chê, để ta làm Tông chủ Liệt Hỏa tông Tử Tiêu điện, chúng ta nhất định sẽ cúc cung tận tụy với Tử Tiêu điện, chết cũng không tiếc.
Trương Thông Uyên mỉm cười, ghé sát bên tai Liệt Hỏa lão tổ, nói:
- Lão vương bát, đừng có giả vờ với lão tử.
- Xin khắc ghi lời dạy bảo của hộ pháp, Trương Liệt nhất định sẽ sửa.
Thanh Thủy Chân Nhân ngoan độc, mà Liệt Hỏa lão tổ này thì âm hiểm, Lâm Phiền quan sát, trong lòng thầm nghĩ, e rằng mưu đồ của Liệt Hỏa lão tổ không chỉ là Tông chủ một tông mà thôi.