- Không phải là Tuyệt Mệnh Chưởng!
Cổ Bình lắc đầu, nói:
- Ngươi còn nhớ Đại chiến Chính Tà hơn ba trăm năm trước không? Lúc đó Huyết Ảnh Giáo đã đồ sát sinh linh suốt tám Huyện thành, luyện hóa tinh huyết thành Huyết Linh Châu. Mọi người đều cho rằng ta đã dùng toàn bộ đám Huyết Linh Châu đó để phong sơn rồi. Bất quá, Huyết Linh Châu phải đủ chín khỏa mới thành trận, vì sao lúc đó chỉ đồ sát tám Huyện thành chứ không phải chín Huyện thành đây? Nói đơn giản một chút, trong bảo khố Huyết Ảnh Giáo lúc đó vốn dĩ còn lưu lại ba khỏa, cộng với tám khỏa mới luyện hóa ra, có tổng cộng mười một khỏa. Mà lúc phong sơn ta cũng chỉ dùng có một khỏa mà thôi. Khi biết ngươi không chết trong Cuộc chiến Vân Thanh Sơn, ta liền biết, muốn giết ngươi, nhất định phải dùng tới Huyết Ảnh Bí Pháp, dùng Huyết Linh Châu ám sát ngươi. Ta đã chuẩn bị rất lâu, có bao nhiêu lần cơ hội. Đáng tiếc mỗi lần thế cục cũng khiến cho ta không thể hạ thủ được. Mỗi lần, nếu ngươi chết, đối với ta cũng không có chỗ tốt gì. Nói đến thật buồn cười, đại đa số thời điểm chúng ta đều là chế ước lẫn nhau, đồng thời cũng là hỗ trợ lẫn nhau!
Thanh Thanh gật đầu:
- Ngoại trừ hiện tại! Vì sao ngươi lại tới Bắc Vân Sơn? Nếu ngay cả ngươi cũng chết trận, không phải sẽ không được gì cả sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây