Tu tính, thần thức nhập kim đan, dùng kim đan xem vạn vật, đắm chìm trong đó.
Tu mệnh, dùng kim đan làm gốc, chân khí tuần hoàn, sinh sôi không ngừng.
Tu tến tu mệnh nửa này nửa nọ thì sao? Đây dường như là lựa chọn của đa số người tu chân, chẳng qua, mấy ngàn năm nay, người có thể qua tiểu thừa thiên kiếp đều là tu mệnh, phụ tu tính, bọn họ đột phá cảnh giới đựa vào tự thân cảm ngộ. Cảnh giới thì có chút mờ ảo, có người một ngày tham ngộ là thành, có người suốt đời tham ngộ không có kết quả. Nếu như không cách nào tìm hiểu được, vậy chủ tu mệnh phụ tu tính, muốn đạt Nguyên Anh thì rất xa xôi, năm mươi tuổi không tiến vào Nguyên Anh, cả đời khó tiến vào Nguyên Anh. Một vài người thanh tu từ lúc Trúc Cơ đã bắt đầu tu tính, sau khi đột phá Kim Đan thì chuyên tu tính, tốc hành tiểu thừa. Không tu mệnh thì không Nguyên Anh.
Có vài kỳ tài thì chủ tu tính, phụ tu mệnh, nhanh nhập Nguyên Anh. Nếu là người tu chân chính đạo thì dục tốc bất đạt, người chính đạo như thế, dù cảnh giới nhập Nguyên Anh, tu vi của hắn cũng không thể địch lại Kim Đan trung kỳ. Nếu là tà đạo, có phương pháp tà môn, sau khi chủ tu tính nhập Nguyên Anh, lại chủ tu mệnh nhập Nguyên Anh tu vi, chẳng qua, tà pháp nhập Nguyên Anh, Nguyên Anh có thiếu sót, không viên mãn.
Đối với người như Lâm Phiền, trước hai mươi tuổi nhập Kim Đan, sư môn đều sẽ nhắc nhở, Vân Thanh môn chia thành ba tính bảy mệnh, ma giáo chia thành hai tính tám mệnh, còn Bồng Lai sơn thì chia sáu tính bốn mệnh, Tử Tiêu điện bốn tính sáu mệnh. Tam Tam Chân Nhân căn bản không nhắc nhở, sau khi Lâm Phiền bế quan đi ra hỏi thăm, Tam Tam Chân Nhân trả lời:
- Chia chín một cũng được, một chín cũng được, có được tất có mất. Rất nhiều người lúc lựa chọn đều chỉ lo mất, chỉ nhìn thấy cái mất đi mà không thấy cái lấy được. Trừ phi ngươi muốn tu tính mười (trở thành thanh tu), ta sẽ đánh chết ngươi trước, bằng không tu như thế nào thì tự ngươi quyết định.
Lâm Phiền hỏi:
- Tông chủ, có đề nghị gì không?
Tam Tam Chân Nhân nở nụ cười, nói:
- Vân Thanh môn thường nhắc nhở với đệ tử xuất sắc chia thành ba tính bảy mệnh, chín tuổi Luyện Khí, mười sáu Trúc Cơ, trăm ngày Trúc Cơ, mười tám Trúc Cơ viên mãn. Trong bốn năm nhập Kim Đan, sau đó chia ba tính bảy mệnh, chừng ba mươi là có thể Kim Đan viên mãn, nếu như trước năm mươi có thể nhập Nguyên Anh, vậy thì mới xem là tích lũy đủ nội tình để trở thành một cao thủ.
(Truyện được thực hiện bởi nhóm black)
Lâm Phiền hỏi:
- Vậy mười tám nhập Kim Đan như ta thì sao?
- Lâm Phiền, đây là tạo hóa, không ai biết tu ba tính bảy mệnh thì kết quả sẽ như thế nào. Hai ngàn năm trước, tổ sư khai phái Tử Tiêu điện, chủ tu mệnh, phụ tu tính, hai mươi bốn tuổi nhập Nguyên Anh, hắn nói với môn nhân là có chút hối hận, bản thân không nên chọn bốn tính sáu mệnh, khiến nhập Nguyên Anh mà tu vi vẫn thấp. Một môn nhân ghi nhớ kỹ lời của hắn, tại thời kỳ Kim Đan, chín mệnh một tính, kết quả tu vi cường đại, nhưng qua năm mươi vẫn không thể nhập Nguyên Anh, hơn nữa cũng không thể dùng tâm để ngộ, cuối cùng vẫn chỉ là Kim Đan. Cũng có một vị môn nhân, là tổ sư gia đời thứ hai của Tử Tiêu điện, chín mệnh một tính nhập Kim Đan, bốn mươi lăm tuổi nhập Nguyên Anh. Cuối cùng dùng một thân tu vi cường hãn vượt qua tiểu thừa thiên kiếp, đại thừa thiên kiếp, trở thành người duy nhất bạch nhật phi thăng của Tử Tiêu điện.
Lâm Phiền gật đầu, nói:
- Đây là tạo hóa.
Chính xác là vận cứt chó.
Tam Tam Chân Nhân gật đầu, nói:
- Ngươi đã có đáp án, ta cũng không nói gì thêm.
Lâm Phiền cười hì hì, nói:
- Là Tông chủ ngài nuôi dưỡng tính cách tùy ý của ta, tại sao lại nói không nói gì?
Nếu như đã tùy tính, vậy tất nhiên phải chọn chín mệnh một tính, có thể tới Nguyên Anh là tạo hóa, không thể tới Nguyên Anh, cũng là tạo hóa. Thiên đạo khó lường, tu chân nghịch thiên mặc dù không thể thuận thiên hòa, nhưng thuận nhân hòa. Lâm Phiền lại hỏi:
- Tông chủ Nguyên Anh viên mãn chưa?
- Đi chỗ khác chơi, ai cần ngươi lo?
Tam Tam Chân Nhân bổ sung một câu:
- Ta tu a thành, ngươi tu đạo của ta chưa chắc đã thành, hiểu chưa?
- Hiểu rồi.
- Còn nữa, luyện Thiên Mang tâm pháp không được lười biếng.
Kim Đan phân chia tính mệnh ngươi cũng không lo, lại nhớ kỹ cái Thiên Mang tâm pháp kia, điều này khiến Lâm Phiền càng thêm kỳ quái, từ khi Lâm Phiền lên núi đến nay, Tam Tam Chân Nhân vẫn luôn dùng tâm thái tùy tính để dạy bảo, gần như không hỏi chuyện của Lâm Phiền. Ngoại trừ cái Thiên Mang tâm pháp này là một mực thúc giục hắn luyện. Lâm Phiền hỏi:
- Tông chủ, ngươi có biết cha mẹ ta không?
- Vấn đề này ta đã trả lời rồi. Đi đi đi, đi chỗ khác chơi, đừng quấy rầy ta nữa.
Tam Tam Chân Nhân không kiên nhẫn phất tay hạ lệnh trục khách.
Một khi xác định chín mệnh một tính, tu vi Lâm Phiền cấp tốc tăng lên. Tam Tam Chân Nhân từ trên đỉnh núi quan sát Lâm Phiền đang bố trí châm trận sát hại đám thỏ nhỏ, xem như thỏa mãn. Như hắn đã nói, hiểu được thì tất có mất, Kim Đan kỳ sợ nhất là tâm trí không kiên định, lo được lo mất, đầu tiên là chín mệnh một tính, lại lo lắng cảnh giới, đổi thành chín tính một mệnh, đó mới là công dã tràng.
Tam Tam Chân Nhân không nói cho Lâm Phiền biết, Lâm Phiền Trúc Cơ viên mãn là nhờ lịch lãm sinh tử mà có được, cho nên khó mà công mạnh thủ mạnh. Nhập Kim Đan là nhờ gặp thiên kiếp mà có được, dù cho chín mệnh một tính, cảnh giới tiến triển cũng sẽ không chậm hơn so với thường nhân chọn bảy mệnh ba tính. Đây là tạo hóa, thiên kiếp… Có bao nhiêu người có thể gặp thiên kiếp, thiên kiếp của giao long hóa rồng đủ để sánh ngang với đại thừa thiên kiếp.
…
Trong núi thanh tu, mấy tháng trôi qua, một vài người có thể cảm giác được Vân Thanh môn xảy ra đôi chút biến hóa, chưởng môn rút ra bốn người, năm người làm một tổ, ra ngoài lịch lãm. Có tổ đuổi bắt yêu thú đả thương người, có tổ tìm kiếm căn nguyên ôn dịch, có tổ hàng phục lệ quỷ,… Những người được rút ra đều là đệ tử trẻ tuổi Trúc Cơ, trăm ngày Trúc Cơ trước hai mươi lăm tuổi.
Đệ tử trẻ tuổi của Vân Thanh sơn thế hệ này đều rất tuấn kiệt, ngoại trừ quan môn đệ tử của cung phụng Ẩn Tiên tông ra, tất cả đệ tử thân truyền của Tông chủ các tông đều tương đối xuất sắc. Chẳng qua số lượng tinh anh vẫn rất thưa thớt, dù cho Thiên Hành tông có nhân số nhiều nhất, cũng không quá mười người. Cổ Nham của Thiên Hành tông tất nhiên là quần anh chi thủ, cảnh giới đã đạt tới Kim Đan trung kỳ.
Thanh Nguyên tông tu hành trận pháp, kỳ thuật, Bạch Mục Trúc Cơ viên mãn, cũng có thể liệt vào tam giáp.
Diệp Vô Song thì không kể, đã là hộ pháp Tử Trúc lâm, chẳng qua Diệt Tuyệt Chân Nhân vẫn có chút lo lắng, Diệp Vô Song chỉ dụng tâm nghiên cứu pháp quyển, vô cùng ỷ lại vào nó.
Còn Lâm Phiền, Tam Tam Chân Nhân không đăng báo, cũng không để Lâm Phiền đi đăng ký, cho nên Lâm Phiền vẫn treo mác cảnh giới Trúc Cơ viên mãn đến đại điện.
Thêm mười ngày nữa là thời điểm Tử Tiêu điện mời chính đạo, ma giáo tham dự yến hội, với danh nghĩa là tu sửa chính điện, chẳng qua mọi người đều biết chính sự vẫn là Tử Tiêu điện muốn rửa đi cái danh tà phái của Liệt Hỏa giáo. Diệp Vô Song liền lấy thân phận hộ pháp tông phái, đại biểu Vân Thanh môn tham gia yến hội lần này.
Thiên Vũ chân nhân đem thư tự tay viết giao cho Diệp Vô Song, thực ra nàng đã mấy lần truyền thư cho Tử Vân Chân Nhân Tử Tiêu điện, ý tứ của Vân Thanh môn rất đơn giản, không phản đối xóa bỏ cái danh tà phái của Liệt Hỏa giáo, trở thành tông thứ mười của Tử Tiêu điện. Đại sự đã định, chỉ cần phái người cho có mặt.
(Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ tại vipvandan.vn)
Bốn người mang tín thư chuẩn bị xuất phát, Thiên Vũ chân nhân dặn dò:
- Đây là yến hội kết giao của chính đạo, khách nghe theo chủ, phải dùng lễ nhượng. Nếu có chuyện gì, trước tiên có thể hỏi Lâm Phiền.
Ba người khác cùng nhìn Lâm Phiền, Lâm Phiền cười đáp:
- Ta đã từng đánh nhau với Tử Tiêu điện.
- Đi thôi!
Bốn người đi ra, lại có một tổ người đi vào, tổ này được vinh dự gọi là Vân Thanh tứ tú, là hai nam hai nữ, trong tên đều có một chữ “Tú”, bọn họ phụ trách đi bắt một tên đệ tử mang trọng tội vượt ngục của ma giáo về thiên lao ma giáo. Tên tội phạm này đã nhập quan đến quan nội Tây châu, bởi vì ma giáo ở gần Tây châu, nhưng không quá quen thuộc với một số môn phái chính đạo, cho nên bọn họ sẽ cùng đệ tử ma giáo truy bắt.
Lâm Phiền nói:
- Đây có tới tám chín phần mười là một khóa rèn luyện mà ma giáo và chưởng môn bố trí.
Diệp Vô Song nghi vấn:
- Tại sao lại nói vậy?
- Vượt qua Trấn Thiên quan nhập quan nội, phải biết Đảo Nghịch Càn Khôn pháp, ẩn giấu thân hình mới không bị phát giác, bằng không muốn đi cũng không đi được. Mà ma giáo cũng có bốn tên đệ tử trẻ tuổi, hiển nhiên là bố cục để tứ Tú đi lịch luyện một phen.