Tối Tiên Du

Chương 71: Một trận mưa gió

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Phiền nếu muốn đối phó với yêu thú thì cần gì Vô Tâm đằng, chỉ cần trực tiếp dùng Kim lôi đánh chết yêu thú là được rồi… Không đúng, yêu thú này nội đan vừa thành, nếu là yêu thú ngàn năm, cho dù không có thủ đoạn chống đỡ, nhưng nếu đánh thì phải mất bao lâu?

Lâm Phiền cảm thấy năng lực công kích của mình quá yếu, từ tuyệt địa mênh mông trở về, vốn định nghiên cứu tu tập Lôi quyết, nhưng Tam Tam Chân Nhân lại để mình luyện Thiên Mang tâm pháp gì đó, kết quả chỉ có thể ném Tú Hoa châm. Còn may mình đã vượt qua Kim Đan, nếu không thì có lẽ bạch tuộc này còn chưa chết thì chân khí của mình đã khô kiệt rồi.

Còn cái phật đao lục ngọc này… Mình thiếu nhất là một pháp bảo và pháp thuật vừa tay, chưởng môn đều nói mình căn cốt và thiên tư thích hợp để tu hành đạo thuật, vì sao Tam Tam Chân Nhân lại kiên trì muốn mình ngự kiếm? Ngự kiếm thì ngự kiếm, cuối cùng lại để ta ngự châm là ý gì? Bản thân Tam Tam Chân Nhân không ngự kiếm, chỉ luyện ngự khí và đạo pháp.

Ngự kiếm đương nhiên lợi hại, tên Trương Thông Uyên kia không có gì, chỉ có một thanh kiếm đã kiêu ngạo vô cùng. Nhưng ngươi đầu tiên phải có một thanh kiếm, ít nhất phải luyện chế kiếm xa xỉ hơn dùng kiếm luyện từ hàn thiết ở hàn đàm một chút.

Lúc sắp đến lục địa, Lâm Phiền nhìn thấy một thứ tốt, đáng tiếc thứ tốt không phải của mình, trong đám mây, có một con thuyền nhỏ đang xuyên qua. Lâm Phiền biết hàng, đây là đồ do Mặc gia Mặc sơn ở Thanh châu nằm giữa Trung châu và Bắc châu chế tác, Mặc gia rất tài ba, không chỉ có thể tạo ra thuyền chở người, mà còn có thể chế tạo tháp đại bác, đặt đại bác trên thuyền, dùng linh thạch làm năng lượng khởi động tháp đại bác, vừa công vừa thủ, tương đối lợi hại.

Thấy thuyền nhỏ bay đi, trong lòng Lâm Phiền ngứa ngáy, chưa nói thứ này thủ đoạn công kích mạnh mẽ, chỉ riêng tốc độ của nó cũng đủ khiến Lâm Phiền cực kỳ hâm mộ. Trong đám người mà Lâm Phiền biết, tốc độ của Trương Thông Uyên là nhanh nhất, ngự kiếm bay còn nhanh hơn Tây Môn Soái khống chế vòng càn khôn rất nhiều. Cổ Nham có Kiếm Độn thuật, trong nháy mắt ở ngoài vài dặm. Còn mình chỉ học được Súc Thiên Tiểu Địa đặc biệt tiêu hao chân khí, cho dù đạt tới Kim Đan cũng không chạy được bao xa. Súc Thiên Tiểu Địa cộng thêm ngự kiếm, còn người nào có thể đuổi kịp mình?

(Truyện được thực hiện bởi nhóm black)



Vân Thanh môn vẫn là Vân Thanh môn, đã hình thành thì không thay đổi, Chính Nhất Tông thì lại biến đổi nghiêng trời lệch đất, tiến vào Chính Nhất sơn, liền mơ hồ cảm giác được pháp trận vận chuyển, pháp trận này không chỉ có thể tấn công địch, còn có thể cứu người. Nếu như có người từ trên núi rơi xuống, Tông chủ điều khiển pháp trận, có thể đưa người đó nhẹ nhàng đáp xuống. Chẳng qua, điều khiển tiện quyết là Tông chủ ở nhà, nghĩ đến đây, Lâm Phiền không khỏi bật cười, khó trách Tông chủ nhìn thấy đám tiểu hài tử này là cảm thấy đau đầu.

Tam Tam Chân Nhân mặc dù kỳ nghệ cực nát, kỳ phẩm kém, nhưng lại vô cùng thích đánh cờ, Lâm Phiền vừa hạ xuống, đã nhìn thấy Tam Tam Chân Nhân đang đánh cờ tướng với Oánh Oánh, cũng không quay đầu nhìn Lâm Phiền, nói với Oánh Oánh:

- Người trẻ tuổi kia không thể giữ lại được, giữ lại cũng không đánh cờ với ta, đành phải tìm một người trong các ngươi đề bạt thành kỳ thủ, giúp ta giải sầu.

- Chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.

Lâm Phiền ngồi ở bên cạnh, nói:

- Tông chủ, ta đã nhìn thấy thiên kiếp.

Tam Tam Chân Nhân khinh thường cười, nói:

- Chút đạo hạnh ấy của ngươi, còn thiên kiếp? Gặp phải giông bão… Ồ?

Lâm Phiền liếc nhìn Lâm Phiền, không khách khí đặt tay lên trán hắn, nói:

- Không phải chứ, ngươi thực sự gặp thiên kiếp?

Trúc Cơ viên mãn không mấy ngày, đã đạt tới Kim Đan rồi.

Oánh Oánh cười nói:

- Chúc mừng đại sư huynh.

- Không cần chúc mừng, chỉ là một trận giông bão mà thôi.

- Không đúng.

Tam Tam Chân Nhân còn chưa từng nhìn thấy thiên kiếp, nghe nói Lâm Phiền có tâm đắc, liền nhịn không được kéo Lâm Phiền lên đỉnh núi.

Lâm Phiền cũng không từ chối, đem toàn bộ những gì mình nhìn thấy miêu tả lại một lần, cuối cùng bổ sung:

- Tràng cảnh rung động ấy, ta chỉ có thể miêu tả một hai phần mười mà thôi.

- Cảnh giới đột phá, có rất nhiều loại, một loại là lịch lãm sinh tử của ma giáo, đột phá cảnh giới. Như lúc ngươi suýt nữa bị Bách Nhãn ma quân đánh chết ở tuyệt địa mênh mông, đột phá Trúc Cơ viên mãn. Còn một loại lĩnh ngộ khác, là lĩnh ngộ đạo lý trong thiên địa, lần này ngươi là loại thứ hai. Người không phải cỏ cây, mấy ai có thể vô tình? Nếu như ta vô tình, sẽ không để ý đến sự sống chết của ngươi. Chưởng môn vô tình sẽ không để ý tới sự sống chết của môn phái. Sư vô tình, không để ý tới đồ đệ. Người tu chân nếu vô tình, vậy thì đã sớm tuyệt tự rồi.

Tam Tam Chân Nhân lẩm bẩm thở dài:

- Trăm ngàn thiên lôi trút xuống, quả thực không phải người hay yêu có thể chống lại. Giao long này cũng rất có tình nghĩa, biết lão hữu thọ sắp tận, nghịch thiên tìm kiếp, cầu hóa thân thành rồng để độ hảo hữu. Lâm Phiền, còn nhớ Dương Tuyết Nhiêu không?

Lâm Phiền nghĩ một lát thì gật đầu đáp:

- Còn nhớ.

- Bây giờ nghĩ gì?

- Không nghĩ gì.

- Quả nhiên là hữu dục vô tình.

Tam Tam Chân Nhân gật đầu.

Vân Thanh tâm pháp rất dễ khu dục, chẳng qua tình do tâm sinh, cũng không phải là thứ mà tâm pháp có thể xua tan. Ngoại trừ tình yêu nam nữ ra, những thứ tình khác cần phải có thời gian bồi dưỡng, Lâm Phiền vượt qua mối tình Thượng Quan Phi Tuyết, lại qua dục Dương Tuyết Nhiêu, Tam Tam Chân Nhân rất hài lòng với Lâm Phiền.

Lâm Phiền nói:

- Tông chủ, mong chỉ điểm, lần này lúc cập bờ, ta gặp một con bạch tuộc trăm năm, ta phải đánh mất mười hai canh giờ. (1 canh giờ = 2 tiếng)

Tam Tam Chân Nhân nói:

- Đạo thư đều ở Tàng Thư các, tự mình tìm hiểu đi. Nếu ngươi muốn học Thái Ất thần lôi thì bỏ đi, ngay cả người của Ẩn Tiên tông cũng không biết, hơn nữa Thái Ất thần lôi không có phương pháp tu luyện, cần dùng tâm ngộ.

- Vậy sao phải học Thiên Mang tâm pháp?

Lâm Phiền hỏi.

- Bảo ngươi học thì cứ học, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?

Tam Tam Chân Nhân bị hỏi chuyện Thiên Mang tâm pháp, liền bắt đầu không giảng đạo lý. Nghĩ một lát rồi nói:

- Lâm Phiền, mua xuân gieo cấy, mùa thu thu hoạch, ngươi không thể cưỡng cầu mùa xuân là có thể thu hoạch, ngươi đã qua hai kiếp tình, dục, bây giờ lại lâm vào kiếp học cấp tốc. Ngươi có biết tại sao Trương Thông Uyên ngự Bạch Hồng kiếm không? Bạch Hồng kiếm là do cha Trương Thông Uyên lưu lại, từ nhỏ làm bạn bên cạnh Trương Thông Uyên, Trương Thông Uyên Kim Đan ngự kiếm cũng không phải hoàn toàn do may mắn. Tây Môn Soái? Lúc trước ma quân mượn ngoại lực giúp hắn Trúc Cơ, còn để lại Tử Ngọ Càn Khôn Quyển, Thất Phá kỳ, đều là trọng bảo của ma giáo. Còn cha mẹ ngươi chỉ để lại cho ngươi Thiên Mang tâm pháp.

(Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ tại vipvandan.vn)

Lâm Phiền nghi vấn:

- Phụ mẫu của ta nhất định là người tu chân?

- Đúng, ta thu ngươi nhập môn cũng bởi vì nhìn thấy công công ngươi đặt Thiên Mang tâm pháp trong bao vải, nhưng ta không biết cha mẹ ngươi là người phương nào, trên văn hiến cũng không ghi chép về Thiên Mang tâm pháp, Thiên Mang tâm pháp ngự kiếm số lượng càng nhiều thì uy lực càng bội tăng, giống như Trúc Kiếm đường của Huyết Ảnh tông, mặc dù có thể khống chế hơn trăm thanh Trúc kiếm, nhưng đều là vật chết, hơn nữa chỉ giá kiếm mà không phải ngự kiếm. Đến nay, người ngự kiếm nhiều nhất cũng chỉ có bốn thanh mà thôi.

Tam Tam Chân Nhân suy nghĩ một chút rồi nói:

- Nhắc đến Trúc Kiếm đường, Thiên Mang tâm pháp này tuy phương pháp khác Trúc Kiếm đường, nhưng hiệu quả lại tương đối giống nhau.

Lâm Phiền hỏi:

- Ý của Chân Nhân là ta đến tuyệt địa mênh mông bắt một tên đệ tử Trúc Kiếm ddwonwgf, sau đó bức bách hắn viết ra pháp môn khống chế Trúc kiếm?

Tam Tam Chân Nhân tức giận, vỗ đầu Lâm Phiền một cái, nói:

- Ta là muốn ngươi tự mình ngộ, theo ta phỏng đoán, Thiên Mang tâm pháp này có chút cao thâm, không chỉ phải luyện, mà còn phải ngộ. Chẳng qua, Trúc Kiếm đường mà ngươi nói… Tâm pháp của Trúc Kiếm đường cũng không phải tà pháp, lúc trước là do đệ tử ma giáo lĩnh hội. Nếu có tạo hóa, cũng có thể xem qua pháp môn khống chế Trúc kiếm của Trúc Kiếm đường. Bây giờ ta có một chuyện muốn nói với ngươi.

- Ồ?

- Chưởng môn có chút để tâm đối với chuyện của Vụ nhi, cố ý phái hữu hộ pháp đến Tử Tiêu điện, hỏi thăm cung phụng của Tử Tiêu điện. Mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cơ bản có thể xác định Vụ nhi là trúng tà thuật.

Tam Tam Chân Nhân nói:

- Loại tà thuật này lúc ở Trúc Cơ, dùng ngoại lực kích thích hạt sen, theo cảnh giới tu vi Vụ nhi tăng lên, sẽ càng ngày càng bộc lộ. Thế nhưng chưởng môn lại nghi hoặc, thứ tà thuật này chỉ hủy dung mạo, cũng không có tác dụng gì khác, không chỉ có vậy, người sử dụng nó còn có chỗ tốt rất lớn. Mặc dù thiên tư của Vụ nhi không tệ, nhưng tuyệt đối không phải nhân tài ngàn năm có một, có thể đạt tới Kim Đan cũng là nhờ chỗ tốt của loại tà thuật này.

Lâm Phiền buồn bực nói:

- Tà thuật này tám chín phần mười là do Thứu Vụ lão phụ làm, nhưng chỉ vì muốn hủy dung mạo Vụ nhi ư?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 27%👉
Combo Full lượt đọc giảm 39%👉

Thành viên bố cáo️🏆️