Sau khi an trí xong Trương Quân Như, Lâm Phiền bớt chút thời giờ chạy về Lâm Vân Đảo, đi thăm Vụ Nhi một chuyến. Có Trương Quân Như nhắc nhở, lần này Lâm Phiền không phải tay không mà tới, hoặc chỉ mang theo mấy kiện Pháp bảo đưa cho Vụ Nhi, mà là mang theo son phấn, y phục, đồ trang sức này nọ… những thứ đồ vật mà Lâm Phiền cho tới bây giờ vẫn không thèm để ý tới. Hắn còn đặc biệt đi môn phái của người ta hái một chút hoa cỏ.
Lúc Vụ Nhi nhìn thấy những thứ này, thật sự vô cùng cao hứng. Cao hứng tới đâu đây? Dù sao so với Lâm Phiền xách theo hai chục kiện Pháp bảo tới gặp nàng còn cao hứng hơn nhiều.
- Làm sao ngươi lại biết mua những thứ này?
Vụ Nhi biểu thị kinh ngạc. Lâm Phiền thành thật nói cho Vụ Nhi biết, là ý tứ của Trương Quân Như. Vụ Nhi nhìn chằm chằm Lâm Phiền:
- Ngươi a! Ngươi cái tên này, không hiểu tình yêu nam nữ là gì, nhưng lại rất biết trêu hoa ghẹo nguyệt. Trên từ sáu trăm tuổi dưới tới mười sáu tuổi đều không bỏ qua!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây