Thanh Thanh bay đi, Lâm Phiền đi tới bên cạnh Hà Hoa, nhìn theo phương hướng Thanh Thanh biến mất. Hà Hoa vô cùng ảo não nói:
- Đại sư huynh, là chúng ta không đúng! Ngươi truyền thư bảo chúng ta né tránh, nhưng chúng ta lại không nghe lời ngươi. Chỉ là, chúng ta căn bản không biết là sẽ như vậy, trước giờ chưa từng gặp qua…
Nói được phân nửa liền khóc không thành tiếng.
Lâm Phiền lạnh nhạt nói:
- Khóc cái gì? Không ăn chút thua thiệt, làm sao lại hiểu chuyện? Lần này không chết đã là chuyện tốt, lần sau ngươi sẽ nhớ rõ khi đánh nhau, bảo mệnh chính là quan trọng nhất. Ngươi là hảo hữu của các nàng, ngươi đi thu thập thi thể các nàng, thiêu hóa, mang tro cốt về Chính Nhất Tông. Ngươi đã may mắn hơn rất nhiều người rồi. Những kẻ từng trải qua sinh tử một đường, mới càng biết quý trọng sinh mệnh của chính mình!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây