Lâm Phiền thở dài một tiếng. Vân Thanh Môn vẫn luôn lo lắng Cổ Bình và Thanh Thanh sẽ liên minh với nhau. Nhưng bây giờ xem ra, cái ý niệm này thật là khờ dại. Cả hai người này đều là hạng người thà làm đầu gà, không làm đuôi phượng, cũng không phải là hạng người chấp nhận đứng bên dưới người khác. Đương nhiên, ngươi có thể ủy khuất cầu toàn, nhưng ngươi là Câu Tiễn, đối phương lại không phải là Phù Sai.
Ừm! Giết chết Thanh Thanh, đánh vỡ sự cân bằng, Huyết Ảnh Giáo xưng bá, lại chết chết Cổ Bình… Ha hả… chuyện tình thật ra chỉ đơn giản như vậy. Chỉ là hai người có dã tâm biến thiên hạ thành một ván cờ mà thôi. Bọn họ đã không còn, thiên hạ dĩ nhiên sẽ an tĩnh trở lại.
- Lâm Phiền, Cổ Nham!
Đúng lúc này, Lôi Chấn Tử ở một bên một mình đi tới. Lâm Phiền nhất thời sửng sốt:
- Oa! Chưởng môn Lôi Sơn Phái các ngươi đích thân xuất chinh à? Hơn nữa, ngươi còn dám một mình dạo chơi khắp nơi như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây