Cổ Nham đứng trên mũi thuyền, nhắm mắt, lấy bảo kiếm ra chầm chậm múa. Một mảng kiếm quang trắng chói loà lấy hắn làm trung tâm, từ từ mở rộng bốn phương tám hướng Trong kiếm quang phát ra những tiếng phụt phụt liên hồi. Thấp thoáng có một nhân ảnh đang ngồi thiền trong kiếm quang. Kiếm quang tới cách xa một trượng đột nhiên thu lại rồi biến mất. Lâm Phiền cúi nhìn, bụng mình đã thêm một cái lỗ.
Mẹ kiếp lợi hại! Kiếm quang của người khác tính theo số đạo, kiếm quang của ngươi lại tính theo mảng. Ngưng tụ kiếm quang thành một điểm, không có gì ngăn cản nổi. Tốc độ của nó không hề chậm hơn Tật Phong Châm… Vô ích sao? Đương nhiên là có ích, giờ biến thành một điểm, nếu biến thành một thanh kiếm, xoay một cái là Lâm Phiền sẽ thành hai nửa.
Lâm Phiền hỏi:
- Kiếm Thần?
- Kiếm ý còn chưa hoá hình, còn xa lắm mới thành Kiếm Thần được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây