Câu chuyện này, tình yêu không đủ kiên trinh, nhân vật chính không đủ đường đường chính chính, vai phụ không đủ âm hiểm, là câu chuyện quá tồi. Nhưng đây chính là câu chuyện, cho dù ngươi có nghĩ nó hoàn hảo hay không thì chuyện cũng đã xảy ra. Tam Tam Chân Nhân không nghĩ mình đã làm đúng, hắn cho rằng mình chỉ làm việc nên làm vì bằng hữu. Còn Lâm Vân Tử và Vân Hải Tử phạm phải môn quy mà bị trừng phạt, Tam Tam Chân Nhân cho rằng chẳng liên quan gì tới mình, nhưng nếu không giúp đứa con của bằng hữu thì bản thân chẳng là cái thá gì.
Đôi khi việc sai cũng phải làm, Tam Tam Chân Nhân không chính trực, cho dù sau khi sự việc xảy ra cũng không nói rõ chân tướng với Vân Thanh Môn. Lâm Phiền cũng đồng tình, tuy người tu chân không có bao nhiêu tình cảm gia đình, đặc biệt là người chưa từng gặp người thân, chẳng thể nói gì tới tình cảm. Nhưng Tam Tam Chân Nhân làm vậy cũng không có gì bất lợi cho phụ mẫu hắn, ngược lại còn bắt nguồn vì muốn tốt cho phụ mẫu hắn. Vậy thì Tam Tam Chân Nhân đã làm việc tốt.
Chẳng trách bảo ta luyện Thiên Mang Tâm Pháp, thì ra biết lai lịch của Thiên Mang Tâm Pháp, không nói tâm pháp. Chỉ riêng, Cửu Chuyển Tấn Thiết cũng đã có thể gọi là thần binh rồi, đáng tiếc số lượng quá ít, chỉ có thể luyện thành châm, nếu là bảo kiếm thì tốt rồi.
Lâm Phiền nghĩ tới đây, nói:
- Tông chủ, Tam Châm này thật khó luyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây