Bạch Mục vốn tinh thông trận pháp, mặc dù không hiểu rõ nguyên tắc của Vô Tướng Thần Quang Pháp Trận, nhưng lại có thể dùng trận công trận. Hắn thừa dịp Tư Đồ Mị bảo hộ mọi người, lập tức bố trí ra Hàn Băng Huyền Hoàng Trận. Cát vàng cuộn trào, bắn ngược bạch quang trở lại.
Nhưng Pháp trận này là do năm ngọn núi tương liên cấu thành, không chỉ dưới mặt đất, mà từ các Trận nhãn trên năm đỉnh núi không ngừng bắn ra vô số đạo bạch quang đánh xuống, diện tích bao phủ cực lớn, hơn nữa càng lúc lại càng dày đặc hơn. Bạch quang do năm ngọn núi bắn ra giống như những sợi tơ tằm vậy, đan xen trên không trung, sau đó từng tầng từng tầng nhanh chóng nghiền ép xuống mặt đất.
Đã rơi vào trong Pháp trận, mọi người chỉ có thể tự bảo vệ lấy mình, hy vọng phá trận duy nhất hoàn toàn đặt trên người Bạch Mục. Trong lòng Bạch Mục cười khổ. Đây là Vô Tướng Thần Quang a, Pháp trận Phật Môn, chính mình cũng không quá thấu hiểu.
Lâm Phiền dùng Thiên Nhận Thuẫn hộ thân, thi triển Súc Thiên Tiểu Địa, trực tiếp lao thẳng về phía trước. Trăm ngàn đạo bạch quang dệt thành một tấm lưới lớn. Bao phủ lên trên Thiên Nhận Thuẫn, phát ra thanh âm xèo xèo rung động. Lâm Phiền ỷ vào năng lực của Thiên Nhận Thuẫn, rất nhanh đã nhảy ra khỏi Pháp trận.
Tuệ Bình vội la lớn:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây