- Đương nhiên không, ta chỉ muốn nói với ngươi: ngươi không thể Kim Đan viên mãn, e rằng chính là bởi vì ngươi quá cầu mong Kim Đan viên mãn, đi ngược lại với tính cách của ngươi.
Những lời này là Tà hoàng nói với Du Phong Lang, lấy cảnh giới của Tà hoàng, tất nhiên có thể nhìn nhận chính xác thấu triệt, bởi vậy Du Phong Lang mới mượn hoa hiến phật, nhắc nhở một câu.
Lời này cũng là sự thật, sau khi trở về từ Âm Dương pháp trận, nghe nói Trương Thông Uyên Kim Đan viên mãn, bản thân liền vò đầu bứt tai. Sau đó gặp thiên kiếp sói biển, bản thân cũng chờ đợi có thể Kim Đan viên mãn, nhưng không thành. Tây Môn Soái thì ngược lại viên mãn. Lúc Lâm Phiền ở trong Âm Dương pháp trận đã có cảm giác mình sắp chạm tới Kim Đan viên mãn, nhưng vẫn luôn không đạt được. Bây giờ nghĩ lại, quả thật đúng là có chuyện như vậy, bản thân quá truy cầu, tâm quá nóng vội. Mặc dù tu luyện thì vẫn tùy tính, nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ đến việc Kim Đan viên mãn, nguyên nhân chủ yếu chính là ngự kiếm, mỗi ngày đều chơi trúc kiếm, thật là chán.
Dục tốc bất đạt, tâm ý của Lâm Phiền đi ngược với tôn chỉ thuận lòng trời của Vân Thanh môn, Lâm Phiền dùng Vân Thanh tâm pháp đặt nền móng, ngược lại càng lúc càng cách xa Kim Đan viên mãn. Lâm Phiền nghe Du Phong Lang nói xong, giống như thể ngộ, chợt bừng tỉnh, nói:
- Du Phong Lang, ngươi dường như cũng rất hiểu tính cách của ta, đến đây, cụng một chén.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây