- …
br/br/Lâm Phiền không nói gì, ngươi bế quan lâu như vậy, còn bỏ qua chợ tu chân, thì ra là vì muốn đánh bại Trương Thông Uyên. Lâm Phiền không hiểu lắm loại tâm tính này, Cổ Nham không biết là vì hứng thú hay vì trách nhiệm, luôn chăm chỉ khổ tu, xem cả một đám người là mục tiêu của mình, sau đó muốn vượt qua những người này. Núi cao còn có núi cao hơn, chờ đến khi ngươi vượt qua tất cả mọi người, ngươi cũng sẽ phát hiện ra là bản thân đã vượt qua cả cuộc đời của chính mình.
br/br/Nhân sinh khổ đoản, cứ vui cái trước mắt… Lâm Phiền cho rằng cố gắng vì cuộc sống là tốt, chứ không phải cố gắng vì cố gắng. Không chỉ cần cố gắng, mà còn cần dừng lại nghỉ ngơi. Lâm Phiền nói thẳng cảm tưởng của bản thân, lời nói này cũng khiến Cổ Nham trầm mặc hồi lâu.
br/br/- Lâm Phiền, thực ra lúc còn bé ta cũng giống ngươi, thích nghịch ngợm gây sự, cha ta nói: ta vì không muốn đi học để biết chữ, sau đó làm nóng người thì trực tiếp nhảy vào nước, làm cho bản thân sinh bệnh. Ta mơ hồ nhớ lúc đó tiên sinh rất hung dữ, đánh vào lòng bàn tay của ta.
br/br/Cổ Nham lấy Nộ Huyết kiếm ra, nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây