Bố trí ở Mặc Sơn cũng có vài phần giống quân đội, bên cạnh đại điện có tháp canh, có thể quan sát động tĩnh bình nguyên trong phạm vi vài chục dặm. Cứ một nghìn bước là một trạm gác, lính gác nam có nữ có, có điểm chung là sau lưng đều đeo cung.
Có những đệ tử đeo cung nhưng không có tiễn, có đệ tử có cả hai, người không có tiễn hiển nhiên đã đạt tới mức Mặc Cung Tâm Pháp trung giới: dĩ khí thành tiễn (biến khí thành mũi tên). Cung là vật có linh tính, nhưng Lâm Phiền đã nhìn rất lâu, đều là cung bình thường, miễn cưỡng coi như cùng đẳng cấp với Hàn Thiết Kiếm. Cung được làm chủ yếu từ gỗ, mà gỗ nghìn năm mới có linh tính. Những cây cung này tuy bình thường nhưng rất nhiều là do người đời trước qua đời để lại cho đời sau, theo thời gian linh khí cũng tiêu tan.
Cung là kỳ binh, nếu đánh giá nghiêm ngặt hơn thì còn lợi hại hơn bảo kiếm, có thể lấy mạng địch cách xa nghìn dặm. Đáng tiếc, chất cung không tốt. Cho dù là Lạc Nguyệt Cung, một trong Thập Đại Kỳ Binh thì chất liệu cũng kém hơn các loại kỳ binh khác một bậc.
Mấy người Lâm Phiền bái kiến Mặc Gia chưởng môn, Mặc Gia chưởng môn gặp Mặc Gia đại sư thì rất vui mừng. Cho dù nghe nói bốn tiểu tử này muốn phi thuyền cũng ra đón, kính trà liên hồi. Khách sáo như vậy lại khiến bốn người Lâm Phiền rất ngại, khách sáo một canh giờ xong cuối cùng bốn người cũng cáo từ được. Chưởng môn còn phái đệ tử thân truyền tiễn ra hẳn Mặc Sơn.
Tuy bối rối nhưng thiện cảm của bốn người với Mặc Sơn tăng mạnh. Trên đường đi về phương bắc cứ khen ngợi không ngớt. Đi về phương Bắc cũng là để thực hiện lời hứa giúp Tuyệt Sắc lấy một tấm da yêu thú. Tuyệt Sắc vừa hay biết có một con yêu thú ở gần hoang đảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây