Kiên định bà ngoại ngươi, lão tử đây không phải trước khi xuất phát đã dùng Trói Buộc chú trói chặt tay mình và Văn Khanh, còn đặc biệt vẽ một tấm Tử phù, qua một canh giờ mới có thể giải trừ. Trói Buộc chú cũng giống như Khốn Tiên tác, chỉ khi đối phương không phản kháng mới có hiệu quả, Văn Khanh đương nhiên sẽ không phản kháng việc Lâm Phiền động tay động chân, vì vậy mới bị trói buộc. Còn nhớ Vân Thanh Thượng Nhân từng nói, gian lận sẽ mua dây buộc mình, mẹ nó, quả nhiên không sai. Có nên quay trở về không? Đã đi rất xa rồi, có trở về hay đi tiếp đều xa như nhau. Lâm Phiền hối hận vô cùng, mình tự chuốc khổ, bây giờ ngay cả từ bỏ cũng không được. Đồng thời hắn cũng khinh bỉ bản thân, nói dễ nghe một chút thì: ngay một chút khổ cực cũng không chịu được. Nhưng đặc biệt là không chỉ một chút khổ, mà thật sự thật sự… rất đau.
Không nắm chắc thì không đánh cuộc, đây chính là câu chân ngôn mà Tam Tam Chân Nhân đã truyền thụ cho Lâm Phiền. Lâm Phiền đánh cuộc với Du Phong Lang, trước tiên phải xác định mình có thủ đoạn gian lận, sau đó mới quyết định đánh cuộc. Chẳng qua, không ngờ chính là sau khi gian lận thì mình lại hối hận vì đã gian lận. Đồng thời, trong lòng Lâm Phiền cũng phí báng, Tà hoàng này tám chín phần mười là bị buộc bất đắc dĩ cho nên mới đi qua.
Đây là điều duy nhất Lâm Phiền có thể làm, đó là miên man suy nghĩ, cố gắng phân tán đau đớn của bản thân, mặc dù hiệu quả không tốt, nhưng ít nhất vẫn có chút hiệu quả. Lâm Phiền cam đoan, bây giờ cho dù Bàn Cổ có đứng trước mặt mình, mình cũng sẽ kêu hắn tránh ra. Tác dụng phụ của đau đớn bắt đầu xuất hiện, chính là oán hận. Oán hận thiên địa, oán hận Du Phong Lang, oán hận Văn Khanh, thậm chí oán hận cả đám đồng bạn đi theo đằng sau.
Tiếp theo là chết lặng, cũng quên đi vì sao lại phải chịu đựng sự thống khổ này, vì sao phải tiến về phía trước, tiến lên một bước vô cùng máy móc, dường như cũng không truy cầu việc nhanh chóng kết thúc. Đây không phải là thân thể chết lặng, mà là linh hồn chết lặng, Lâm Phiền trong đau đớn cảm nhận được tâm cảnh của người thanh tu.
Sau khi chết lặng là siêu thoát, lòng yên tĩnh giống như đắm chìm trong hỗn độn, không có quá khứ, không có hiện tại, cũng không có ngày mai. Nói cách khác, hắn đã đạt tới cảnh giới: ngu ngốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây