Từ sau khi vào Hô Duyên sơn trang ở, Tây Môn Soái thường xuyên đến Vân Thanh sơn, còn lúc Lâm Phiền gửi thư tháng thứ nhất không đúng hẹn, hắn đã cùng Bạch Mục ở lại Chính Nhất Tông chờ ba ngày, cả hai đều có chút quen thuộc. Chẳng qua, Tây Môn Soái tiểu tặc này thật sự có chút… Bởi vì lén tiến vào Tử Trúc lâm, bị Diệp Vô Song dẫn người đi bắt, cho nên từ xa vừa nhìn thấy Diệp Vô Song, liền lập tức quay đầu rời đi.
Hơn bốn năm qua, bốn người lại lần nữa xuất sơn, cùng tập trung ở đình bảy dặm, rất có chút hoài niệm năm xưa. Mặc dù tướng mạo và chi tiết cũng không thay đổi so với bốn năm trước quá nhiều, nhưng hơn bốn năm qua, kinh nghiệm, nhân sinh của bọn họ có lẽ là hoàn toàn khác nhau. Bốn người nói chuyện phiếm, cảm thán, sau đó cùng nhau lên đường.
Đối diện đình bảy dặm là một phần mộ, trên phần mộ là một mảnh rừng trúc, một người quen cũ của Lâm Phiền lẳng lặng nhìn bốn người bay đi, phát ra truyền thư:
- Đã đi rồi.
Một đường hướng tây, Cổ Nham đột nhiên dừng bước, ba người đằng sau cũng đình chỉ cười đùa, ngừng lại bên cạnh Cổ Nham, hỏi:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây