Phong cảnh Lôi sơn rất bình thường, nói vậy cũng không đúng, có thể là vô cùng ác liệt. Cái tên Lôi sơn đã có từ xa xưa, bởi vì xung quanh Lôi sơn thường có lôi vân bao phủ. Bởi vì thiếu thái dương, cho nên thực vật rất thưa thớt, Lôi sơn nhiều nham thạch, ít cây cối, lại thêm lôi vân bao trùm, cho nên ban ngày cũng rất u ám.
Đối với những người khác mà nói, Lôi sơn cũng không phải tiên sơn phúc địa gì, nhưng đối với Lôi sơn mà nói, thì hoàn toàn khác biệt. Trăm ngàn năm qua chỉ có một tháng là lôi vân tản đi, sau đó lại nhanh chóng tụ tập. Trong lôi vân ẩn chứa Ngũ Hành lôi, lấy Kim lôi làm chủ, ngao du lôi vân, lĩnh ngộ Lôi quyết, chính là một đặc điểm của Lôi sơn.
Ngoài ra, đệ tử Lôi sơn vẫn luôn vận hành chân khí hộ thể, phòng ngừa lôi vân đột nhiên bộc phát thiểm điện đánh trúng. Lôi sơn cũng chia làm tiểu Lôi sơn và đại Lôi sơn, tiểu Lôi sơn dành cho những đệ tử tư chất kém, hoặc là đệ tử chưa Trúc Cơ viên mãn cư ngụ, nơi này trời quang mây tạnh, không bị thiểm điện tập kích.
Nghênh Khách sơn của Lôi sơn ở nơi này, Trương Thông Uyên từ xa nhìn thấy mảnh lôi vân dày đặc, trong lôi vân còn xuất hiện thiểm điện, không ngừng bổ xuống Lôi sơn. Trương Thông Uyên nhìn Lâm Phiền, nói:
- Nghe nói mảnh lôi vân này, chỉ có đệ tử Lôi Sơn phái mới có thể ngao du.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây