Lúc đến mất hai tiếng rưỡi, lúc về kéo đồ theo nên không đi quá nhanh, một tiếng trôi qua mà vẫn chưa đi được một nửa đường.
Mọi người ngồi xổm bên đường nghỉ ngơi, Thẩm Tầm mở bình giữ nhiệt uống một ngụm nước gừng, lại lấy từ trong ba lô ra một đôi găng tay lông hình móng vuốt hổ, trông thì giống như lấy từ trong ba lô nhưng thực chất là lấy từ không gian ra.
Đeo găng tay vào, những ngón tay cứng đờ dần dần lấy lại cảm giác, mọi người kéo tấm sắt, vừa kéo vừa dùng sức, mồ hôi ra ướt đẫm, người cũng ấm lên.
“Anh ơi, anh cho em xin chút đồ ăn được không ạ”, một người phụ nữ từ trong ngôi nhà bên đường chạy ra, trên đôi tay không đeo găng đầy những vết nứt nẻ và vết thương do lạnh, Thẩm Tầm nhìn đôi tay của cô ta, đoán là hỏng rồi.
Người phụ nữ nở nụ cười, đôi môi nứt nẻ rỉ ra chút máu, người phụ nữ vô thức liếm liếm, Trương Viện Triều nhất thời ánh mắt phức tạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây