Tuy Chu Nam còn nhỏ, chưa từng trải qua chuyện yêu đương nam nữ, nhưng dọc đường đi, nhìn thấy ánh mắt Cố Viễn nhìn chị Tầm, cho dù cậu ta có chậm chạp đến đâu, cũng có thể hiểu ra.
Cố Viễn có ý với chị Tầm.
Liếc nhìn cái cằm nhỏ nhắn của chị Tầm, Chu Nam cảm thấy Cố Viễn không có hy vọng lắm.
Ba người im lặng đi trên đường, ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm rãi, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc của Lai Phúc.
Sắp đến lúc trời sáng, mặt trời cũng đã mọc lên, bọn họ sắp ra khỏi rừng, Cố Viễn bên cạnh vẫn đi theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây