“Cậu dùng cái này đi. Cái này hiệu quả hơn bột thuốc trong tay cậu.”
Chu Nam nhìn túi thuốc trong tay Cố Viễn, trong lòng do dự một chút rồi nhìn về phía Thẩm Tầm. Thấy chị Tầm không có ý kiến gì, cậu ta mới đưa tay nhận lấy.
“Cảm ơn anh.”
Bột thuốc trong tay cậu ta là loại cũ. Bây giờ đã đổi loại mới nhưng cậu ta cũng không có điểm cống hiến để đổi.
Lúc trời tối hẳn, Cố Viễn liếc nhìn Thẩm Tầm dưới ánh lửa, vẻ lạnh nhạt và xa cách ban ngày dường như đã thu liễm lại một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây