Đạp được hơn nửa tiếng, Thẩm Tầm xuống xe đạp đẩy đi, các tòa nhà bên này hầu hết đều đổ sập, gió thổi qua cũng không có tòa nhà nào cản lại, vừa nãy chỉ lo phóng nhanh, mặt cô bị gió thổi đến mất hết cảm giác.
Thẩm Tầm đẩy xe đạp định bước qua lan can thì Lai Phúc cắn chặt ống quần Thẩm Tầm, kéo Thẩm Tầm đi về hướng khác.
“Dẫn đường” Thẩm Tầm ngồi lên xe đạp, Lai Phúc chạy nhanh trên băng với bốn chân khỏe mạnh.
Đi qua mấy tòa nhà đổ sập, Lai Phúc đưa Thẩm Tầm đến một tòa nhà bỏ hoang, Thẩm Tầm dừng xe đạp tại chỗ, giẫm lên những viên đá vụn, theo Lai Phúc đi vào tòa nhà bỏ hoang.
Tòa nhà bỏ hoang này có vật liệu xây dựng tốt, ngâm nước một tháng cũng không hỏng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây