Thẩm Tầm không phải loại phụ nữ cho ăn vài bữa cơm là có thể lấy lòng, cũng không phải loại cây tầm gửi tìm kiếm người đàn ông mạnh mẽ để dựa dẫm.
Không những có cá tính mà còn rất độc lập, không phải sao?
Cố Viễn bưng bát cơm đã nguội ngắt lên. Nguội thì đã sao? Anh vẫn ăn.
Lý Hằng nhìn hành động của Cố Viễn cũng không nói thêm gì. Bữa cơm này mọi người ăn rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên kể từ khi tận thế bọn họ được ăn no, trong nồi thậm chí còn thừa thức ăn.
Thẩm Tầm rời đi quá đột ngột với lúc đó bọn họ cũng tập trung ăn uống nên không phát hiện ra. Đám đàn em nhìn thấy lão đại lại mang cơm cho Thẩm Tầm đều liếc nhìn nhau một cái. Ai cũng hiểu rõ tâm tư của lão đại, chỉ là họ không giống Lý Hằng trực tiếp nói ra mà giấu trong lòng, giả vờ như không biết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây