Thẩm Tầm lấy từ trong không gian ra một cái thùng lớn, đặt lên đầu Lai Phúc. Cái thùng rộng hơn một mét nhưng đặt trên đầu Lai Phúc thì lại có vẻ nhỏ bé.
“Lai Phúc, đi theo tao...” Cô và Lai Phúc lúc này có thể nói là tranh thủ từng giây từng phút. Thẩm Tầm dịch chuyển đến bên dưới một tổ ong rồi giơ tay cầm dao găm tinh thể chém ngang một nhát. Cô chỉ lấy một nửa, để lại một nửa cho những con ong biến dị đó.
Nửa tổ ong bị chặt rơi xuống, Lai Phúc đội thùng lớn trên đầu nhanh chóng đỡ lấy. Không bao lâu sau, một người một báo đã thu thập được mười mấy tổ ong, mỗi tổ Thẩm Tầm đều chỉ cắt một nửa. Tất cả những việc này gần như đều được cô hoàn thành chỉ trong nháy mắt.
Chờ đến khi những con ong biến dị đó hoàn hồn thì nhà đã bị trộm mất rồi. Đàn ong lần theo mùi hương của Thẩm Tầm đuổi theo đến nơi thì chỉ còn nhìn thấy một chiếc áo khoác màu đen treo phấp phới trên cây.
Cô tháo dây thừng trên thùng lớn xuống, mật ong nhiều đến mức gần như sắp tràn ra ngoài. Sau đó lấy bát ăn cơm của Lai Phúc và bát nhỏ của mình ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây