Trong tình huống lương thực khan hiếm như vậy, anh ta không tin người phụ nữ này có thể từ chối một xe lương thực...
Nhưng sự thật là Thẩm Tầm ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc, nhìn thoáng qua chiếc xe tải lớn phía sau anh ta, Thẩm Tầm xoay người.
Ngồi xổm xuống tiếp tục dọn dẹp chiến trường, chất liệu vũ khí trong tay những người kia hình như có chút thú vị.
Thu thập hết mảnh vỡ vũ khí của bọn họ, đến lúc đó nung chảy thành thứ gì tốt đây, Thẩm Tầm vừa nhặt vừa suy nghĩ.
Người thanh niên nhìn bóng lưng Thẩm Tầm, “Mười lăm ngày, chỉ cần mười lăm ngày là được...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây