Lại liên tiếp cất hết đồ của mấy cửa hàng, Thẩm Tầm tiếp tục đến chỗ tiếp theo, đẩy cửa bếp ra, roẹt một tiếng, đàn muỗi tụ tập trên đất bị Thẩm Tầm dọa cho tứ tán bay mất, mùi hôi trong phòng cũng xộc thẳng vào mũi Thẩm Tầm.
Thẩm Tầm chiếu đèn pin vào một đống đen ngòm trên đất, là một người, là một người đã thối rữa phân nửa.
Trên đất toàn là vỏ ấu trùng màu vàng đen, khắp nơi đều có, người đó trông giống một người phụ nữ, trước khi chết mặc váy bó và áo sơ mi trắng, trang phục công sở.
Thẩm Tầm đóng cửa lại rồi đi ra ngoài, còn 20 phút nữa là đến giờ tập hợp, cô quay lại đi theo đường cũ.
“Thứ này là tôi nhìn thấy trước, phải là của tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây