Lai Phúc nhìn chằm chằm vào những người này, Thẩm Tầm chậm rãi nhặt táo tàu trên đất lên: “Cút đi...”
Bọn họ như được đại xá, lập tức chạy như bay xuống chân núi.
Thẩm Tầm nhìn người đàn ông không mặc áo, hai vai và xương sườn anh ta đã teo lại rất nhiều, có lẽ là người của làng Nhặt Rác. Cô thu hồi tầm mắt, lau quả táo tàu vài cái rồi bỏ vào miệng. Thấy vậy, Lai Phúc cũng cúi người ăn hết số táo còn lại trên mặt đất, nó rất thích ăn những quả táo tàu vừa bùi vừa ngọt này.
Tiểu Hắc trở lại quấn quanh cổ tay Thẩm Tầm, sáng nay nó bị Lai Phúc dụ dỗ xuống núi chơi nhưng không ngờ lại là đi đánh nhau giúp con báo ranh mãnh này, hơn nữa đối thủ còn không ít. May mà cuối cùng nó cũng được ăn no.
Thẩm Tầm cất xác thú biến dị trên đất vào không gian rồi xoay người trở về pháo đài. Lúc này mặt trời cũng dần dần khuất bóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây