“Đi.” người phụ nữ đích thân nhìn một cái, xác nhận là dấu hiệu do tổ C để lại, sau đó ra lệnh. Đến khi bọn họ đã rời đi, Thẩm Tầm lặng lẽ nhảy xuống khỏi tảng đá lớn, đi theo sau bọn họ.
Mãi đến khi trời sáng, Thẩm Tầm vẫn không xa không gần đi theo nhóm người này. Bọn họ dường như không biết mệt mỏi, cứ lần theo những ký hiệu mà đi.
Lấy bánh mì từ trong không gian ra, cô vừa đi vừa ăn. Mãi đến gần trưa, bọn họ mới dừng lại.
Tìm một nơi có thể che nắng, Thẩm Tầm thả Lai Phúc ra ngoài, lớp vảy trên chân nó đã bắt đầu bong ra. Vết thương của nó cũng không còn thê thảm như trước, chỉ là lông ở chỗ vết thương phải mất một thời gian nữa mới mọc lại được. Khi cô rắc bột thuốc lên người Lai Phúc, lũ sâu đang vây lại xung quanh lập tức tản đi.
Lai Phúc thè lưỡi liếm vết thương, Thẩm Tầm lấy thịt thú từ trong không gian ra đổ vào bát cho nó, lại lấy thêm hai con gà cho Tiểu Hắc. Lai Phúc đứng dậy vùi đầu vào bát ăn, ba người ai cũng không làm phiền ai, mỗi người ăn một thứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây