Khi tia sáng cuối cùng trên bầu trời cũng tắt, đèn pha xe bật sáng. Dù đã trời đã tối nhưng bọn họ cũng không dừng lại nghỉ ngơi mà tiếp tục lên đường.
Thân xe rung lắc cũng không đánh thức được những người vẫn đang ngủ say vì kiệt sức.
Bôi thêm một lớp thuốc mỡ lên người, Thẩm Tầm dựa vào cửa sổ rồi chìm vào giấc ngủ.
Một đêm trôi qua, kẽo kẹt..., đoàn xe dừng lại: “Tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ mười lăm phút.”
Cô liếc nhìn thời gian, bây giờ là sáu giờ sáng, trong toa xe vô cùng oi bức. Những người sống sót lần lượt xuống xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây