Bây giờ mỗi người vẫn có thể ngồi một chỗ riêng, đợi đến khi đón những người sống sót của căn cứ thành phố F, ước tính đến lúc đó sẽ phải hơn trăm người chen chúc trong một toa xe.
Toa xe cải tiến có cửa sổ, Thẩm Tầm tìm một chỗ cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống.
Những người còn lại cũng lần lượt lên xe, cô kéo thấp vành mũ lưỡi trai, dựa vào cửa sổ nhắm mắt lại.
“Em gái, làm phiền một chút được không, mỗi lần đi con trai chị đều phải ngồi cạnh cửa sổ mới chịu yên, em có thể đổi chỗ ngồi không?”
Người phụ nữ nở nụ cười, tay dắt một đứa trẻ nhỏ hơn Chu Nam hai ba tuổi, đứng bên cạnh Thẩm Tầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây