Nhớ lại cảnh tượng hôm đó, cô vẫn không khỏi rùng mình, mẹ chồng cô vừa mới đến gần cửa phòng bệnh, mười mấy người lính đã chĩa súng vào bà và bao vây ba người họ lại, cuối cùng còn điều tra thân phận của họ ở căn cứ. Thấy không có gì thì chuyện này mới thôi.
Người đàn ông ăn hết chiếc bánh trong tay, cười khẩy trước lời nói của người phụ nữ.
“Chậc, chúng ta chỉ là người bình thường thôi, các người mà còn muốn anh ta ra tay giúp đỡ. Tôi nói cho các người biết, tôi có một nguồn tin khá chính xác. Người đó chữa bệnh rất giỏi nhưng chỉ chữa cho những người cấp trên thôi.” người đàn ông nói xong còn nhìn xung quanh một lượt.
Thấy xung quanh không có ai, chỉ có Thẩm Tầm đang quay lưng về phía mọi người ở đằng xa, người đàn ông hạ giọng: “Hơn nữa tôi còn nghe nói, thực ra người đó không phải tự nguyện ở lại căn cứ, mỗi lần anh ta ra ngoài đều có không dưới hai mươi mấy người lính đi theo, là để đề phòng anh ta bỏ trốn. Mỗi lần có nhân vật lớn trong căn cứ bị thương, đều sẽ bảo anh ta đi cứu chữa.” thấy anh ta hạ giọng, mọi người đều cúi đầu lắng nghe.
“Có thật không vậy?” Người phụ nữ tỏ vẻ nghi ngờ, dù sao cũng không có nhân vật lớn nào giải thích về chuyện này. Trong căn cứ cũng có rất nhiều tin đồn nhưng cô chỉ xem như tin đồn thất thiệt mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây