Bật chăn điện ở nhiệt độ thấp cô liền chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm tỉnh dậy, Thẩm Tầm mở mắt nhìn trần nhà, không biết tối qua mấy giờ mới ngủ mà bây giờ cô vẫn thấy hơi thiếu ngủ.
Cho Lai Phúc ăn xong, Thẩm Tầm lại lên giường trùm chăn, thôi thì ngủ thêm một lúc nữa vậy.
Lai Phúc ăn xong thì nhìn ra cửa lớn rồi lại nhìn Thẩm Tầm, đã ở nhà ba ngày rồi, giờ nó muốn ra ngoài chơi.
Lai Phúc cứ nhìn chằm chằm Thẩm Tầm bằng ánh mắt oán trách, cô bị nó nhìn đến nỗi không ngủ được. Thẩm Tầm xoa đầu rồi ngồi dậy đun nước nóng để rửa mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây