Thẩm Tầm mở mắt nhìn nó, đứng dậy kéo rèm ra, Lai Phúc vụt một cái chạy ra ngoài, giấc ngủ này ngủ hơi say, trời đã sáng.
Thẩm Tầm liếc nhìn thời gian, đã hơn tám giờ, Lai Phúc đi vệ sinh vẫn chưa về.
Làm bữa sáng cho Lai Phúc xong, Thẩm Tầm bắt đầu làm bữa sáng cho mình, nấm hương hầm gà, còn có cơm hấp, ăn được một nửa bữa sáng thì Lai Phúc về.
Đợi nó ăn xong, Thẩm Tầm cất lều hơi vào không gian: “Đi thôi, chúng ta về nào.” Lai Phúc nằm sấp trên đất, chờ Thẩm Tầm lên.
Hôm qua vào núi đã chọn một con đường nhỏ vắng vẻ, Thẩm Tầm tự nhận trí nhớ của mình khá tốt nhưng bảo cô quay lại theo đường cũ thì cô không làm được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây