Mộng Vân nhìn Kế Tinh vài lần, lập tức hiểu ra, quay đầu nhìn đồng tộc của mình, ngạc nhiên: “Đây là tuyệt kỹ độc môn của tôi mà? Sao các cậu lại biết?”
Mộng Lệ vô cùng xấu hổ, nhất quyết không thừa nhận mình đã học lén: “... Có lẽ chúng ta suy nghĩ giống nhau, nên mới tạo ra chú thuật giống nhau.”
Nhưng Mộng Vân không phải kẻ ngốc, trong lòng cậu ta hiểu rõ, tức giận chỉ vào họ: “Được lắm, pháp thuật này nguy hiểm như vậy, tôi còn không dám dùng, đã nhiều lần dặn các cậu đừng đụng vào, vậy mà cậu còn dám học lén, các cậu cứ đợi đấy!”
An Như Cố cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ: “Cậu mau đánh thức bọn họ đi.”
Mộng Vân đành phải kìm nén cơn giận trong lòng, gật đầu đáp: “Được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây